Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 302

với những chuyện ngoài lề vô bổ, Đường Lăng Lâm bỗng cảm thấy ngạc
nhiên và xấu hổ, không hiểu tại sao mình lại có thể chăm chú nghe chuyện
của người ta đến thế.

Lần đầu ti phát hiện ra, sự chú ý của cô dành cho Hạng Tân Dương đã

vượt qua tầm kiểm soát của bản thân.

Lại một lần nữa tình cờ gặp anh và cô bạn gái kia đi dạo trong trường,

cô đã biểu hiện rất bình thường thậm chí còn hơi lãnh đạm, ánh mắt lạnh
lùng quét qua một lượt hai người họ, gật đầu ra vẻ chào hỏi rồi đi thẳng.

Chỉ bằng cái nhìn ấy, Lăng Lâm đã đủ thấy rõ cô gái đó. Không thể

nói là xinh đẹp yêu kiều, nhưng cô ấy lại có sự xinh xắn ngây thơ và hồn
nhiên của tuổi trẻ. Ánh mắt long lanh như nước anh dành cho cô gái kia, cái
vẻ tự nhiên vô tư đón nhận ánh mắt ấy của cô gái.

Đường Lăng Lâm đau khổ nhận ra ấn tượng từ cái nhìn ấy khắc sâu

tận trong đáy lòng, mang lại cho mình nỗi chua xót. Cô chưa bao giờ cảm
nhận được dư vị gì giống thế, và không thể tin nổi là mình đang ghen. Từ
nhỏ tới lớn, chỉ có người khác ghen tỵ với cô, ghen vì gia đình cô giàu có,
vì cô dễ dàng đạt được thành tích cao, vì cô có trí thông minh, có khả năng
suy đoán. Cô không bao giờ phải suy nghĩ về việc mình quá tự phụ bởi bản
thân có đủ điềukiện để được quyền làm như thế. Vậy mà với tâm trạng bất
an không sao giải thích được này của mình, Lăng Lâm đành phải tự thừa
nhận, cô đã dành cho Hạng Tân Dương một thứ tình cảm khác lạ.

Cô bắt đầu thử đánh giá anh ở khía cạnh khác.

Đương nhiên, Hạng Tân Dương có nhiều ưu điểm, nụ cười tươi sáng,

ánh mắt trong trẻo, mang nét phóng khoáng tươi tắn của người vô tư, không
biết ưu phiền về điều gì; anh đối xử với mọi người rất thoải mái. Khi gia
đình một người bạn học xảy ra chuyện, anh lập tức giúp đỡ, hơn thế còn để
ý đến cả lòng tự trọng của người ta mà không phô trương; anh thân ái chan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.