Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 307

họ gây dựng được, có thể khôi phục lại rất nhanh.”

Đường Lăng Lâm ngạc nhiên: “Bố, chúng ta và họ cùng làm nghề xây

dựng, nếu muốn có cổ phần của công ty khác thì rõ ràng là có ý đồ muốn
mua lại công ty ấy. Nhà họ Hạng chắc chắn sẽ không cho rằng chúng ta có
ý tốt muốn giúp đỡ họ, chưa đến đường cùng, họ không nhận điều kiện đó
đâu. Hơn thế, chúng ta hà cớ gì phải làm như vậy? Cho họ mượn một số
tiền, thế đã là có tình có nghĩa lắm rồi, còn sau đó họ có thể tiếp tục hay
không là số mệnh của họ. Nếu không tiếp tục được, khi trả chúng ta món
nợ tình cảm, họ cũng nên để lại cho chúng ta một phần thị trường. Đến lúc
đó chúng ta cũng có thể đứng thứ nhất ở đất này rồi”.

“Con chỉ nghĩ được một phía thôi, Lâm Lâm ạ. Cạnh tranh trước mắt

khốc liệt như vậy, ai muốn lũng đoạn thị trường này đều là vọng tưởng.”
Ông đột ngột chuyển chủ đề: “Không biết lần này nhà họ Hạng xảy ra
chuyện, thằng con trai út nhà ấy có còn chẳng để tâm đến mọi việc
nhưtrước không?”.

Đường Lăng Lâm không hiểu sao tự nhiên bố mình lại nhắc đến Hạng

Tân Dương, nghĩ lại nếu gia đình có xảy ra biến cố như vậy, dù là công tử
ham chơi thì e rằng anh ấy cũng tự nhiên mà cuống lên thôi.

Anh ấy chắc cũng chỉ lo lắng chạy vòng quanh thôi chứ làm được gì.

Đường Lăng Lâm cố gắng nghĩ như ngày thường, cô có vẻ muốn nói nhưng
chỉ hơi há miệng mà không dám nói gì cả, trong lòng có chút buồn vì anh.
Người con trai kém khả năng ứng biến chỉ biết mỗi chuyện hưởng thụ cuộc
sống kia giờ có lẽ cũng đang bàng hoàngm nổi chỗ dựa, chẳng biết anh ấy
còn tâm trạng mà yêu đương nữa không.

“Nếu hai nhà có thể kết thông gia thì mọi chuyện đều thương lượng

được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.