Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 317

nếu như quay trở lại mười năm trước, mình cũng không bao giờ có được vẻ
duyên dáng, giờ thêm nỗi oán hận triền miên, khuôn mặt càng trở nên xanh
xao mệt mỏi như thế này. Một người đàn ông nhìn thấy nó đã lộ vẻ thương
hại, thế mà bản thân lại tự khiến nó trở nên thảm hại hơn.

Đã bao giờ cô cần người khác thương hại mình? Lại càng không muốn

đón nhận sự thương cảm từ người chồng của mình.

Bắt đầu từ bao giờ, Hạng Tân Dương nhìn cô bằng ánh mắt ấy?

Dường như tất cả đã thay đổi từ khi cô bất chấp tất cả để nói với anh

rằng cô luôn yêu anh.

“Anh nghĩ anh sẽ mãi cảm kích tất cả những gì em làm cho gia đình

anh, dù nó xuất phát từ mục đích gì. Nhưng anh cho rằng, nếu chỉ là kết
hôn vì mục đích thương mại, chúng ta hãy cố gắng giữ trọn nhiệm vụ của
mình, có thể điều đó sẽ làm chúng ta cảm thấy thoải mái hơn, song nói về
tình yêu, từ trước tới giờ đều là em hy sinh và anh trả nghĩa, anh đã làm
khó em rồi, Lăng Lâm.”

Giọng nói bình tĩnh của anh gần đây cứ văng vẳng bên tai cô. Cô

dường như không thể tin được người đàn ôngmà mình luôn cho rằng yếu
mềm kia lại có thể dùng những lời nói lãnh đạm và khách quan đến nhường
ấy, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cô cũng không thấy ngạc nhiên.

Kết hôn bảy năm nay, cô đã nhìn rõ những thay đổi của Hạng Tân

Dương.

Ảnh mắt anh không còn long lanh như trước, cô không còn nhìn thấy

nụ cười vô tư lự phớt lờ mọi thứ ấy của anh nữa. Hơn thế, anh dường như
đã hoàn toàn bỏ thói quen ham chơi của mình từ khi kết hôn, trở thành
người đàn ông chỉ biết đến công việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.