Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 319

trong mình. Cô ý thức được, thực ra mình có sự cố chấp khócó lý trí và
mạnh mẽ. Anh cũng hoàn toàn chấp nhận hình thức duy trì mối quan hệ
giữa hai người.

Anh đã hoàn toàn không còn là người đàn ông trước kia, thế mà tại

sao anh lại cứ cố giữ mãi trong tim ký ức về một cuộc tình đã qua?

Đường Lăng Lâm xoa bụng tránh cơn đau dạ dày, một khuôn mặt yêu

kiều tươi trẻ vụt qua trước mắt cô, cái cằm nhọn ấy, đôi mắt to long lanh
như nước ấy, nụ cười ngọt như mật ấy. Thời gian bảy năm trôi qua, Tạ Nam
giờ cũng đã hai mươi tám tuổi rồi, liệu có còn như một con thỏ bị thương
nữa không?

Trong mấy ngày Tết Hạng Tân Dương đột nhiên mất tích, Đường

Lăng Lâm đã mất ngủ cả đêm, phẫn nộ và lo lắng, cô gọi điện cho Từ Yến
xin số của Tạ Nam, sau đó gọi cho cô ấy. Tạ Nam ứng phó rất nhanh,
không khách khí, hoàn toàn khác hẳn lần đầu tiên gặp mặt. Điều này khiến
cô có chút kinh ngạc, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cô lại không cảm thấy khó
hiểu. Đã hai mươi tám tuổi rồi, nếu vẫn nhu mỳ yếu đuối kiểu thiếu nữ mới
lớn thì mới thực sự đáng cười, mới là kẻ có mưu mô thâm hiểm, Tạ Nam
giờ chắc cũng không còn như trước nữa.

Không ai có thể thắng được thời gian.

Nhưng cô lại không sao đối phó được với người đànông luôn sâu nặng

với quá khứ kia, nhất là người đàn ông ấy lại không muốn cố gắng yêu
mình, dù chỉ là một chút.

Hạng Tân Dương khẽ gõ cửa phòng tắm đang khép hờ, nói: “Lăng

Lâm, ra ăn chút cháo đi”.

Anh mua về cho cô món cháo cơm nếp nấu với táo đỏ, nghe nói nó rất

tốt cho dạ dày, gói trong chiếc túi đặt trên bàn ăn, khói bốc lên nghi ngút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.