Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 320

Từ trước tới nay, anh luôn quan tâm tới cô như thế, ngay cả lúc gọi

món mồi lần ra ngoài ăn hay dặn dò người làm công theo giờ nấu món ăn,
anh đều chú ý đến các món phù hợp với cô. Bình thường anh rất để ý đến
dạ dày của vợ mình, thường nhắc nhở cô trong việc ăn uống, chỉ cần hơi
khó chịu, anh đã vội vàng nhắc cô uống thuốc hoặc đi khám.

Đương nhiên, cô không có được tình yêu như mình kỳ vọng, nhiều lúc

không tránh được hoảng hốt rối trí, có khi lại giận dữ, nhưng đối với một
người phụ nữ thông minh sắc sảo và biết kiềm chế, dường như Đường Lăng
Lâm đã không cho mình có quyền làm những điều như thế. Nhìn thấy anh
yên lặng, cô chỉ có thể cố gắng bình tĩnh lại, sau đó tự hỏi lòng: Như thế có
đáng hay không?

Một đêm, Đường Lăng Lâm đau quằn quại rúm ró bởi viêm dạ dày

cấp tính, Hạng Tân Dương tỉnh dậy, khoác áocho vợ, rồi lái xe đưa cô tới
bệnh viện cấp cứu. Bác sĩ dặn sau khi tiêm phải ăn chút cháo nóng, anh im
lặng lái xe đi, lòng vòng trong đêm khuya giữa thành phố bao lâu mới tìm
được một cửa hàng ăn đêm để mua cháo cho cô.

Lăng Lâm ăn cháo, nhìn anh mệt mỏi dựa vào thành giường, gối đầu

lên hai tay thiếp đi, đuôi mày nhăn lại theo thói quen, tim cô bồng nhói lên
còn đau hơn cả cơn đau dạ dày vẫn thấy của mình.

Ở thành phố này, cả hai người đều có thể coi là người nơi khác đến,

đơn thương độc mã, phải dựa dẫm vào nhau từng bước mở rộng doanh
nghiệp.

Có thể anh chưa cố gắng đáp lại tình yêu của cô, nhưng anh đã cố hết

sức cho cuộc hôn nhân của hai người. Lăng Lâm nghĩ, chỉ vì một điểm ấy
thôi, cô cũng cảm động rồi.

Đường Lăng Lâm ngồi trước bàn ăn, đưa một thìa cháo vào miệng, rồi

nhìn lại lần nữa tờ báo trên ghế Hạng Tân Dương vẫn hay xem. Cô thừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.