Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 32

Tạ Nam đương nhiên còn nhớ, ở vùng này mùa mưa dầm dề, trận này

nối tiếp trận khác, liên miên dai dẳng, chẳng bao giờ thôi, bầu không khí
ướt đẫm khiến người ta cảm giác như chẳng bao giờ hết nước. Trước sự
xua đuổi thúc ép của chủ nhà, sau buổi tan tầm, hai cô gái phải vội vàng
dọn dẹp hành lý kéo ra khỏi nhà. Hai tay kéo đồ, không có cách nào mở ô
che, họ đành phải bước đi trong màn mưa nặng hạt gọi taxi. Buổi tối, lấy
chăn đắp thì chăn đã ướt nhèm tự bao giờ, họ đành phải khoác tạm tấm áo
vào người qua một đêm. Những tháng ngày tạm bợ khổ sở đó bây giờ nghĩ
lại vẫn còn thấy chán n>Thế nhưng chỉ vì lý do ấy mà chấp nhận lời cầu
hôn, cô cảm thấy có chút vội vã.

Nhận ra vẻ hoài nghi trên mặt bạn, Cao Như Băng lắc đầu cười: “Cứ

hễ tớ nói thật lòng, cậu lại làm ra cái vẻ mặt nghi ngờ. Thôi được, đấy chỉ
là một trong những nguyên nhân dẫn đến hôn nhân thôi. Gia cảnh của
Quách Minh rất khá, nhưng bố anh ấy giờ cũng chỉ là một ông cục trưởng
sắp về hưu. Nếu không phải bản thân tớ cảm thấy có thể gắn bó với anh ấy
cả đời thì tớ lấy anh ấy làm gì? Tớ muốn có một cuộc sống ổn định và hạnh
phúc, chỉ đơn giản thế thôi”.

“Cậu yêu Quách Minh không?”, trước đây Tạ Nam chưa bao giờ hỏi

bạn câu ấy.

“Nam Nam, cậu xem trọng tình yêu quá rồi đấy.”

Tạ Nam thoáng chút bối rối, đương nhiên cô đã trải qua một tình yêu

thật sự đáng trân trọng, từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc.

Cao Như Băng nhẹ nhàng nắm tay cô an ủi: “Ngốc ạ, cậu đừng nghĩ

lung tung, bây giờ tớ đâu còn ở cái thời coi tình yêu như sét đánh đến đâu
là lửa cháy đến đó, hay kiểu sao hỏa va vào trái đất nữa, bọn mình không
còn là thiếu nữ mới lớn nữa rồi, cậu hiểu chưa?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.