Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 331

Vu Mục Thành múc một bát canh đặt trước mặt cô, thấy nét mặt

không tập trung của người yêu bèn cười nói: “Thôi được rồi, được rồi, bàn
công việc tới đây thôi, chúng ta nói chuyện khác nhé”.

Vu Mục Vân lại quay sang nhìn Tạ Nam, nói: “Nam Nam, em đã tới

Hàng Châu bao giờ chưa?”.

Tạ Nam chỉ bận công việc nên ngoài đi công tác, hiếm khi đi xa, cô

lắc đầu, nói: “Chưa ạ”.

“Tranh thủ lúc nào rảnh để Mục Thành dẫn em về chơi, thực ra mùa

này là đẹp nhất, chim bay rợp trời, cây cối đâm chồi nảy lộc, mặt hồ trong
xanh một màu của núi, đẹp lắm.”

“Cái đó thì phải xem cụ ông nhà mình có cho em nghỉ không đã.” Vu

Mục Thành cười lớn xen vào, rồi ôm lấy vai Tạ Nam, cô không quen với sự
thân mật này trước mặt người khác, “Bây giờ cứ bận thế này, đừng nói là
đưa bạn gái về ra mắt bố mẹ, em còn chả có thời gian giữ bạn gái nữa cơ”.

“Xí, nói cứ như bố ép em không bằng.” Vu Mục Vân giả vờ tức giận,

cười nói, “Đợi khởi công nhà xưởng giai đoạn hai xong, em có thể thư giãn
hơn một chút, sau này cũng có thể đưa Tạ Nam tới Canada nghỉ”.

Sau khi ăn cơm xong, mọi người cùng đi ra, Tạ Namthở ra một cách

thoải mái, cô nghĩ, cuối cùng cũng kết thúc rồi. Họ đều rất thân thiết, nhưng
tâm lý cô có vấn đề, toàn thân cứng nhắc không thể thoải mái được, thực sự
không điều chỉnh nổi cảm xúc để tiếp tục ăn nói lịch sự lưu loát nữa.

Vu Mục Thành lái xe đưa anh rể và chị gái về, Tạ Nam chào tạm biệt

họ, sau đó tự mình lái xe về nhà trước, chuẩn bị nói chuyện đó với Vu Mục
Thành theo lời đề nghị của Từ Yến. Cô nghĩ, quá khứ đã làm mình đau
những ảy năm trời, nếu nói về việc cũ mà không liên quan đến tình yêu thì
vẫn lại xuất hiện bóng hình đó, còn phải cầu xin người khác im miệng hộ
cho, thật đáng buồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.