Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 467

Lăng Lâm nhếch mép cười: “Đúng thế, thi thoảng nghĩ lại em cũng

phải kinh ngạc, trước khi kết hôn em chẳng tưởng tượng được lại có thể
làm như vậy. Vì muốn có được một người đàn ông và một cuộc hôn nhân,
em lại có thể thay đổi nhiều đến thế. Bây giờ nghĩ lại đúng là có chút cảm
giác thảm thương”.

Hạng Tân Dương không nén nổi một tiếng nấc trong cổ họng, anh nói

với giọng khàn khàn: “Anh xin lỗi..

“Đừng, đừng, anh đừng nói lời xin lỗi.” Đường Lăng Lâm ngắt lời

anh, giơ tay xoa vào mặt anh, “Em cũng cảm thấy rất coi thường bản thân
mình, vì em không thể không nói ra với anh rằng, nếu anh thay đổi chủ ý
của mình, em vẫn muốn cho anh cơ hội để chúng ta làm lại từ đầu. Còn nếu
như anh thấy tất cả những gì chúng ta đã có đều vô nghĩa thì chúng ta đành
phải cùng tổn thương vậy”. Buổi sáng ngày 4 tháng 5, thời tiết nắng dịu,
ánh sáng chan hòa. Hạng Tân Dương lái xe đến tòa nhà uất Kim Hương ở
tiểu khu bên hồ. Anh dừng xe, đứng ngoài cổng, khu vườn nhỏ trong sân đã
nở rực rỡ sắc hoa, Tạ Nam đứng trong vườn, cầm bình xịt nước tưới cho
các chậu hoa xinh xắn. Cô mặc áo phông, quần bò và dép xỏ ngón, tinh
thần vô cùng thoải mái, miệng khẽ mỉm cười. Nhìn thấy Hạng Tân Dương,
cô có chút ngạc nhiên, nhanh chóng bỏ bình xịt xuống ra mở cổng.

“Tân Dương, sao anh lại đến đây? Vợ anh đỡ nhiều chưa?”

“Cô ấy đỡ nhiều rồi, hôm qua đã xuất viện, bây giờ đang tĩnh dưỡng ở

nhà. Nghe nói em chuẩn bị bán nhà, anh muốn qua xem.”

“Sao anh biết là em chuẩn bị bán nhà?” Tạ Nam không giấu nổi sự

ngạc nhiên.

“Bảy năm trước anh đã để lại điện thoại cho bên môi giới mua bán nhà

của ban quản lý, bảo họ nếu chủ nhà đồng ý bán thì liên lạc ngay với anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.