Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 470

Xe của anh men theo đường ra khỏi tiểu khu. Đây chính là nơi mà bố

anh từng tham gia thi công, còn anh đã từng đưa bạn gái đến xem bao nhiêu
lần, cũng đã từng ngồi một mình bên hồ trong lúc buồn đau thầm lặng. Tất
cả những kỷ niệm cũ dần dần lướt qua gương chiếu hậu lui về phía sau.
Anh nghĩ, mình sẽ không bao giờ đến đây để tìm lại những năm tháng và
tình yêu xưa nữa, nhưng anh không có cảm giác hụt hẫng. Anh đã dùng
toàn bộ thời thanh xuân để yêu một người con gái, và cuối cùng trong một
ngày nắng mới chan hòa, cô ấy đã nói cho anh biết, cô ấy hạnh phúc chỉ
qua ánh mắt và nụ cười thôi, thế là đủ rồi.

Vu Mục Thành chỉ huy đám công nhân khiêng chiếc đàn của Tạ Nam

lên tầng đặt trong phòng.

Anh đứng trên ban công nhà mình nhìn theo chiếc xe Volvo đang xa

dần. Tạ Nam đứng dựa vào cửa vườn nhìn theo một lúc, ánh mặt trời tỏa
sáng trên bờ vai và thân hình cô. Dưới ánh sáng chói chang đó, có thể thấy
rõ thần sắc thẫn thờ, nhưng rất đồi yên bình và thanh tĩnh, không còn chút
nặng nề về quá khứ của cô.

Anh bất giác mỉm cười.

Tạ Nam đóng cửa vườn đi vào, khom người xuống cắt tỉa khóm hồng

đang nở hoa. Lúc đó, Tiểu Vương dẫn khách xem nhà đi ra, cô đứng thẳng
dậy bỏ chiếc kéo và những nhành cây vừa cắt xuống, đứng nói chuyện với
họ, sau đó tiễn họ ra cửa. Cô giơ tay che ngang mắt, nhìn về phía người
yêu, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ trong nắng.

Tất cả những mệt mỏi và chờ đợi, tất cả những tháng ngày trống rỗng,

tất cả những giây phút đơn độc, và tất cả những ký ức buồn đau của quá
khứ đều không còn quan trọng nữa. Quan trọng chính là, lúc này hai ánh
mắt đang say đắm nhìn nhau, hai trái tim đồng cảm đang hòa cùng nhịp
đập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.