Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 50

anh lại thấy vui. Nụ cười rạng rỡ của cô khi ở trong thang máy cứ khắc đậm
mãi trong lòng anh.

Theo lời chỉ dẫn của Tạ Nam, Vu Mục Thành lái xe đến khu nhà cô

đang thuê. Vào sân đỗ xe, anh bất giác buồn cười, trước cổng là một cửa
hàng nhỏ, bên cạnh có che chiếc ô lớn giống hệt chiếc ô trong vườn nhà Tạ
Nam.

“Anh cười gì vậy?”

Anh chỉ vào chiếc ô quảng cáo lớn kia, Tạ Nam cũng cười theo: “À,

đó là mấy đồ thừa ở ngân hàng của Băng Băng ấy mà, hi hi, tôi và bác Hồ ở
đây mỗi người một cái, rất tiện ích”.

Hai người lên tầng trên, Vu Mục Thành chưa bao giờ ở những khu tập

thể cũ kỹ như thế, nên khá hiếu kỳ quan sát khung cảnh chật chội, tối tăm
này, lối rẽ nào cũng chất đống đồ thừa như nhà kho tạm bợ. Từ lối vào cầu
thang cho đến cổng nhà, vẫn còn rắc đầy các mảnh trang kim màu sắc sặc
sỡ của buổi đón dâu sáng nay.

Cô mở cửa, căn phòng cũng bé và thiếu ánh sáng, trong phòng khách

đặt bộ sofa bằng vải kiểu dáng cổ lỗ màu sắc nhạt nhòa cùng chiếc ti vi cũ,
nhưng sạch sẽ ngăn nắp. Tạ Nam mời anh ngồi, rồi vào phòng ngủ đóng
cửa lại, một lúc sau, cô đi ra với chiếc áo phông dài tay kết hợp quần bò,
đồng thời xách ra hai túi đồ.

“Hôm nay coi như tôi gặp may, vừa hay anh có xe, anh giúp tôi chở

đống đồ này về nhé.”

“Có gì đâu, đơn giản mà, nhưng cô chuyển nhà chỉ có ít đồ thế này

thôi sao?”

“Giống như kiến tha mồi ấy, tôi cứ chuyển dần từng chút một, nên đã

chuyển được tương đối rồi. Bố mẹ của Băng Băng sáng nay cũng gói đồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.