Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 56

Chu Lệ Sa nhìn Vu Mục Thành rồi đưa mắt sang Tạ Nam, nhưng

không nói gì. Tạ Nam chán ngán phẩy tay: “Thôi, thôi, hai người về nhà
các người mà diễn trò gì thì diễn, mọi người cùng ở đây nên đừng để xảy ra
điều tiếng gì”. Nói xong, cô đóng cửa vườn, quả quyết bước vào nhà, đóng
cửa và kéo rèm đánh soạt một cái.

Ở nơi đây, mỗi lần Tạ Nam đi ra ngoài gặp hàng xóm láng giềng, họ

đều gật đầu chào cô hết sức lịch sự, khác hẳn với khi ở khu trung tâm thành
phố. Ban đầu cô có cảm giác lạ lẫm, nhưng rồi dần dần cũng cảm thấy quen
hơn và thích mối quan hệ hàng xóm thân mật hữu hảo ấy. Vu Mục Thành
đã giúp cô hai lần nên cô mới chủ động mời anh ăn cơm. Bị người ta hiểu
nhầm như thế đương nhiên khiến cô không vui. Có điều cô cũng chẳng
buồn bận tâm suy nghĩ, cô ngồi vào bàn, ăn nốt bữa tối. Đây là bữa ăn đầu
tiên cô nấu kể từ khi về chung cư này, không nên mất hứng vì một người
mình không hề quen biết.

Ăn cơm, rửa bát, cô cất chỗ canh thừa vào chiếc tủ lạnh mới. Ngắm

nghía gian bếp vừa được công ty vệ sinh tu sửa gọn gàng ngăn nắp, cô bất
giác nở nụ cười mãn nguyện. Cô nghĩ Cao Như Băng nói rất đúng, mình đã
tự làm khổ bản thân lâu như vậy rồi. Có những việc cứ quên đi lại dễ dàng
hơn là tưởng tượng trong đau khổ, bắt đầu một cuộc sống mới đâu có khó
như mình nghĩ.

Tạ Nam cuộn người trên ghế sofa xem ti vi, bộ ghế mới thật êm ái.

Cô vốn sống rất điều độ, bởi ngày mai phải dậy sớm đi làm, nên xem

ti vi đến mười giờ, cô đi tắm rồi lên giường ngủ. Chiếc giường khung sắt
uốn hoa văn màu đen Cao Như Băng chọn của hãng nội thất nổi tiếng
Ximengsi, so với chiếc giường cũ kỹ đã lõm giữa ở căn nhà trọ, cảm giác
đúng là một trời một vực.

Cô duỗi người, nhắm mắt lại, tự nói với mình một lần nữa: Như Băng

đã nói đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.