Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 132

Như những tia chớp hay vệt truyện facebook


1.

TÔI VỪA ĐẬP MỘT CON MUỖI, giữa hai bàn tay tôi là một tiếng

nổ lớn, khi biết chắc con muỗi đã chết, tôi mở hai bàn tay ra, từ từ, và nghe
trong khe hở chính giũa hai bàn tay, tiếng kêu của một giọt máu: “vì sao
ông giết chết tôi?”, và hốt hoảng hơn khi xác con muỗi từ đó bay vụt ra với
tiếng hụ của xe cứu thương.

2.

trong khi cha tôi thét lên kinh hãi: “máy bay! máy bay! Nằm xuống!”

thì tôi lại ngơ ngác tư hỏi, lạ thật, ba mươi hai con cá đang bơi đi đâu trên
bầu trời?

3.

hôm nay thức dậy, thấy ông hàng xóm đứng trên mái nhà với một đội

cánh lông vũ của loài ngỗng, mình ngồi ngó cho đến khi ông quyết liệt vỗ
cánh và bay chìm vào bầu trời xám xịt.

4.

khi đó, năm anh em tôi leo lên nắm cành của một cái cây trong vườn

nhà. ba tôi cầm chiếc máy chụp ảnh và bước lùi ra xa dần để ống kính có
thể thâu tóm hĩnh ảnh đầy đủ cả năm anh em. chúng tôi cứ leo mãi, leo mãi,
hết cành lớn đến cành nhỏ hơn, hết cành nhỏ hơn thì đến những nhánh lớn,
hết nhánh lớn đến những nhánh nhỏ hơn, cứ thế, cành nhánh của cái cây
vươn ra mãi, tán của cái cây nở rộng hơn khu vườn nhà sang vườn hàng
xóm, rồi tràn khỏi những khu vườn hàng xóm, phủ sang những cánh đồng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.