Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 147

Anh ngâm mình trong bồn tắm nước nóng ở căn phòng mới suốt một

giờ đồng hồ.

Và bật tivi.
Hút thuốc.
Đêm qua có vụ đánh bom ở khu thương mại Ratchaprasong, Người ta

nói rằng, còn lâu tình hình chính trị mới trở lại bình thường.

Lần cuối cùng anh gụi điện cho cô gái Nga ở khu đèn đỏ, phố đi bộ

chỉ để hỏi rằng, vì sao cô lại chọn nơi đây làm điểm dừng chân?; cô sẽ còn
ở đây bao lâu? Trong tiếng nhạc náo loạn, giọng cô gái gào sủa lên bằng
một thứ tiếng Anh kiểu Nga đã khướt rượu: “Vấn đề là anh có chọn em
đem mai hay không? Anh có... chọn... em,., không?”

6.

Lần theo một địa chỉ ghi ở trong túi áo, Atthakor đến gặp người cô gái

Nga và hỏi vì sao không phải ai khúc, mà chính cô là người đã được ghi lại,
thực ra cô và chồng tôi có mối liên hệ não, rằng chồng tôi và cô có nợ nần
gì nhau hay không...

Ghen tuông ư? Mọi đàn ông đến với tôi đều xác nhận rằng vợ họ

không biết ghen và họ rất thoải mái khi tìm đến với tôi chia sẻ khoái cảm
trên giường - cô gái Nga nói, giọng mỉa mai và bất cần.

Không - Atthakor cười - chồng tôi đã chết lâu rồi - nhưng mảnh giấy

ghi một địa chỉ lạ tôi nghi ngờ là cô một món nợ hay một vướng mắc bí
mật nào đó với anh ấy. Tôi chỉ tìm đến để hỏi rằng anh ấy có nợ nần gì với
cô hay không?

- Tôi làm sao nhớ hết được. Mà chắc là không nợ nần gì! - cô gái Nga

nói rồi cười phá lên, mái tóc vàng rung đó trong ánh đèn chói gắt, như một
đám lửa cháy hồng bênh. Cô thử nhớ xem, chồng tôi là người có một cái
lưõi lớn... à không, anh ấy bị ung thư lưỡi, có thể anh anh ấy đã gặp cô
trước thời gian khối u di căn...

Cô gái phá lên cười:
Chắc chị nhầm rồi. Tôi đâu phải là bác sĩ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.