Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 150

thể cưỡng nổi sự cuốn hút. Và anh đã lại gần, bắt chuyện trước với hy vọng
quăng đường sẽ ngắn lại. Tôi thấy chị quen lắm, có vẻ nhu đã gặp nhau ở
đâu đó? Cảm ơn anh - người phụ nữ e ngại trước đôi mắt lạ đang nhìn mình
đắm đuối - tôi vừa đến Pattaya đêm qua và trở về Bangkok ngay, “Vậy có
thể chúng ta đã gặp nhau ở khu Walking Street?”. “Tôi không chắc là đã
gặp anh!” - người phụ nữ e ngại đáp. Tuy nhiên, anh vẫn nấn ná nối dài câu
chuyện. Toa xe điện chỉ còn vài ha người thưa thớt, lạnh lẽo. Và câu
chuyện giữa họ cũng trở nên rời rạc. Nhưng giữa lúc họ không tìm thấy một
điểm chung nào để có thế tiếp tục thì tình cờ anh lại nhắc đến cô gái Nga.
“Tôi đã gặp nhiều phụ nữ Nga ở khu đèn đỏ. Và đêm qua, tôi đã có một cô
gái Nga tóc vàng. Nhưng đến hôm nay tôi vẫn không hiểu vì lý do gì cô ta
chọn Pattaya để ở lại, chọn một hộp đêm Pattaya để sống và vì sao tôi lại
có thể gặp cô ấy trong một đêm như đêm qua!” - Anh nói. “Vì sao anh lại
quan tâm đến những điều đó?” - người đàn bà hỏi. Người đàn ông nhìn ra
vạt nước đang tuôn thành những vệt ngoằn ngoèo trên kính xe, nói như nói
một mình: “Có lẽ cũng như bao nhiêu người đàn ông khác từng qua đêm
với cô ấy, tôi muốn khỏa lấp nỗi hoang trống bằng một chút ý nghĩ nào đó.
Có lẽ như vậy. Tối muốn tất cả những gì xảy ra đêm qua không hắn là một
cuộc hán cháy sòng phẳng đến độ không để lại một cảm giác nào. Có thể
tôi bấu víu tìm cách lun giữ một điều gì đó cũng là cách để chống lại một
sự mặc cảm hay một cảm giác phù du...”. “Đây là lần đầu anh ngủ với một
cô gái khác căn cước ở một đất nước khác?” - chị lại hỏi. “Không. Tôi đã
đến Pattaya và đã ngủ với một cô gái Trung Quốc vào năm năm trước. Và
anh cũng băn khoăn với câu hỏi đó? Không, vào thời điểm năm năm trước,
chị biết đấy, tôi chỉ băn khoăn không biết cô ta đã gào thét vào tai tôi những
âm thanh điên loạn khi ở trên giường. Đó là một cô gái mang dòng máu dễ
bị kích động. Cô ta dùng tiếng Hoa. Tôi không hiểu được nhưng có lúc tôi
đã đoán biết rằng, cô ta đã chửi rủa mình hoặc có thể chửi rủa cái căn cước
của chính cô ta...”. “Vì sao anh lại có suy nghĩ lạ lùng đó?”. “Và đó là một
đêm thảm hại với tôi. Cả tôi và cô ấy đều bấn loạn và mất kiếm soát vì
chúng tôi dùng rượu khá nhiều!”. “Anh đã có vợ ở quê nhà chứ?”. “Không.
Cô ấy đã chết trong một tai nạn giao thông. Và tôi bị đánh mất xúc cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.