Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 162

Chương 16

Mặt trời mùa Đông lặn sớm, mới khoảng 4 – 5 giờ mà trời đã tối một nửa.
Ánh trời chiều lơ lửng trong tầng mây, mấy ngày nay trời trong, chạng vạng
tối sẽ có vô vàn luồng ánh sáng tản ra từng chút từng chút một.

Sân bóng rổ và sân bóng đá liền tiếp cùng một chỗ, các thiếu niên đổ mồ
hôi trên bãi cỏ nhân tạo xanh tươi, rồi tất cả đều đổ theo bóng mà chạy
khắp sân. Nếu so sánh với sân bóng rổ thì sân bóng đá có vẻ quạnh quẽ hơn
nhiều.

Đây là lần đầu tiên Giang Nhiễm thấy sân bóng rổ có nhiều người đến thế.

Tiết Thể dục này tổng cộng có 3 lớp, người ở đây cũng nhiều hơn một chút.
Ven sân bóng rổ đã bị vây kín tới không còn một kẽ hở, rồi vừa rộn ràng lại
ồn ào những tiếng nam sinh hô lên liên tiếp.

Quý Vân Tiên đẩy đám người ra để chen vào, Giang Nhiễm cũng đi vào
theo.

Vừa ngẩng đầu lên đã thấy bóng được ném đi với đường cong duyên dáng,
sau đó vững vàng rơi vào trong rổ. Đó là một cú ném 3 điểm.

Những nam sinh vây quanh lại reo hò một trận.

Trên sân bóng rổ có hơn mười người, Giang Nhiễm lại liếc nhìn Dương Kế
Trầm. Anh mặc áo phông màu trắng, phía sau lưng đã hơi ướt, giọt mồ hôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.