Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 1042

Dương Kế Trầm vừa kết thúc vòng đua ở Bồ Đào Nha, anh đang chờ lấy vé
máy bay ở phòng chờ sân bay. Cô gái nhỏ ở đầu bên kia điện thoại lại hưng
phấn thật lâu, giọng cũng rất kích động, cô cứ lặp đi lặp lại là nằm mơ cũng
không nghĩ đến.

Dương Kế Trầm nói: “Đúng vậy, đúng là nằm mơ cũng không nghĩ đến.”

Giang Nhiễm kể xong những vui sướng của mình rồi hỏi: “Chặng cuối của
anh là ngày bao nhiêu?”

“Ngày 7 tháng 11.”

“Cô giáo nói phải tập duyệt trước một tuần, buổi diễn tấu sẽ diễn ra vào
giữa tháng 11. Cũng may bố đưa em đi làm hộ chiếu trong kì nghỉ Đông
rồi, lúc đầu ông ấy định đưa em đi xem anh thi đấu, bây giờ buổi diễn tấu
lại thành bàn đạp.”

Giang Nhiễm nằm hình chữ đại (

大) trên giường, cún con lại nhảy lên liếm

tay cô. Giang Nhiễm cười ha ha rồi trở mình: “Dương Dương, ngứa, ngoan,
xuống dưới đi.”

Dương Kế Trầm vắt chân sang rồi nắm phong kẹo cao su trong tay, anh
cười nói: “Ngày mùng 7 đến xem thi đấu không?”

“Em cũng không biết có được ra ngoài không, nếu được thì em sẽ đi. A
Trầm, lâu lắm rồi chúng ta không gặp nhau.”

“Gấp cái gì, nhiều nhất là nửa tháng nữa thôi. Nếu thật sự không chờ được
thì thi xong anh đi tìm em, sau đó về nước với em.”

“Được…” Giang Nhiễm sờ cún con: “Sau khi về thì sao? Anh lại đi huấn
luyện tiếp à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.