Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 185

Hơi ấm và lực từ lòng bàn tay anh vẫn còn sót lại trên trán, lòng Giang
Nhiễm bất ổn không thôi, sau đó đầu óc lại vì lời nói hạ lưu của anh mà
căng phồng. Cô sững sờ nhìn Dương Kế Trầm nhảy cửa sổ đi mất, anh
giống như nhân vật chính thần bí trong phim hoạt hình vậy, cứ chợt đến rồi
chợt đi.

Giang Nhiễm mau chóng khóa cửa sổ lại, rèm cửa cũng kéo vào không để
lọt một khe hở. Cô rón rén đi tới cạnh cửa rồi vặn khóa, mở hờ nho nhỏ để
nhìn ra bên ngoài phòng.

Dường như Giang Mi không phát hiện được gì.

Giang Nhiễm lại nhẹ nhàng đóng cửa lại, rồi trở về trước bàn sách.

Cốc trà sữa trên bàn kia được đựng trong túi giấy, nhìn bao bì bên ngoài thì
khá cao cấp. Cửa hàng trà sữa bình thường đều cho vào túi nilon mà?

Giang Nhiễm do dự một lát rồi mở túi ra.

Bên trong không chỉ có một cốc trà sữa, mà còn có một hộp băng dán cá
nhân, một chai thuốc đỏ, và một hộp bông ngoáy tai y tế.

Thân cốc trà sữa có dán giấy ghi chú, bên trên là chữ viết mạnh mẽ, cứng
cáp, rất rắn rỏi.

Ở đó viết: Nếu đầu còn khó chịu ở đâu thì gọi điện cho tôi, gần đây hơi
bận. 150 ** ***179, Dương Kế Trầm.

Giang Nhiễm lấy tờ ghi chú kia xuống rồi nhìn một lúc lâu, còn lẩm nhẩm
dãy số này trong lòng nhiều lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.