Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 212

tìm gặp để đưa cô về thật.

Chẳng trách anh vừa đoán đã nói trúng việc theo dõi, ra là đã biết từ sớm
rồi.

Mấy luồng gió xuyên qua tai Giang Nhiễm khiến những sợi tóc bên tai hơi
phiêu đãng, gương mặt của cô lại nổi lên một tầng đỏ ửng nhàn nhạt.

Quý Vân Tiên: “Tao đang nói chuyện với mày đấy, có nghe thấy không?
Mày đang nghĩ gì thế?”

Giang Nhiễm: “Nghe thấy.”

Giang Nhiễm híp híp mắt rồi nhìn về phía cô ấy: “Thế là… số điện thoại
của tao cũng là mày cho?”

Quý Vân Tiên cười một tiếng ngượng ngùng: “Là bạn hết mà, lưu số cũng
không có gì. Tiểu Nhiễm, mày giận à?”

Giang Nhiễm cười: “Có gì đâu mà giận.”

“Tao biết mày tốt nhất mà!” Quý Vân Tiên không tim không phổi dính chặt
vào Giang Nhiễm, sau đó hỏi như trộm: “Trầm ca đi tìm mày à?”

Giang Nhiễm gật đầu.

“Tìm mày làm gì thế?”

“Cho tao một tấm vé, vé đến xem thi đấu.”

“! ! !” Quý Vân Tiên hưng phấn khiến tóc đuôi ngựa cũng tung lên: “Tao
bảo mà, chắc chắn là Trầm ca có ý với mày.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.