Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 3

Chương 1

Cuối năm 2007, trời Đông giá rét chợt ập đến, lúc này còn lạnh hơn mùa
Đông năm ngoái một chút.

Giang Nhiễm xuống khỏi xe buýt thì trời đang mưa to. Trận mưa này tới
bất ngờ, xối thẳng vào vài cọng lá khô còn sót lại trên cành cây. Cây ngô
đồng cao ngất đứng sừng sững hai bên lối nhỏ, con đường phía dưới cũng
là đường xưa mấy chục năm đầy mấp mô, tới lúc về được tới nhà thì ống
quần đã ướt sạch rồi.

Giang Nhiễm thu ô, rũ nước và bỏ vào trong thùng ở cửa. Cô vừa vào tới
cửa thì đã ngửi được mùi hầm cách thủy.

Giang Mi đang ở trong phòng bếp, bà nghe được tiếng động thì quay lại
nhìn rồi hỏi: “Bị ướt à? Có lạnh không?”

“Giày hơi ướt ạ.”

“Lên gác tắm rửa đi, tắm xong rồi xuống ăn cơm.”

“Vâng.”

Giang Nhiễm đi giày ướt lên gác, lòng bàn chân khó chịu vì ướt lạnh, mỗi
bước đi đều nghe được tiếng nước chảy ra từ lót giày. Cô để cặp sách
xuống ghế, rồi thành thạo cởi quần áo và vào phòng tắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.