Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 60

Chương 6

Mấy người cười vang, sau đó nói vài câu rồi tan cuộc.

Huy Hoàng về đêm, xe con ngoài cửa nối đuôi nhau không dứt, cũng có đủ
loại người ra ra vào vào.

Giang Nhiễm đeo cặp sách đứng dưới cây được chăng đèn sáng chói trông
cực kỳ không khớp. Cô thở nhè nhẹ, vì quá lạnh nên hơi thở có khói trắng.
Một lúc lâu sau, cô hít mũi một cái, mũi cũng hơi đỏ lên.

Dương Kế Trầm vẫn dựa vào xe như cũ, anh nói: “Chờ tôi hút xong điếu
này rồi đi.”

“Vâng.”

Anh không ăn cơm với bọn họ, không biết vì muốn đưa cô về nhà, hay
không đi vì vốn không muốn đi.

Giang Nhiễm cúi đầu nhìn ánh sáng pha tạp trên mặt đất. Trận mưa hôm
qua trút xuống quá lớn, hôm nay mặt đất vẫn còn ướt nguyên, trên mặt
nước mỏng manh là ánh sáng lay động của đèn neon.

Thật là một ngày kỳ lạ.

Dù Dương Kế Trầm đang nửa dựa nhưng vẫn cao hơn cô rất nhiều. Ánh
mắt của anh hơi nghiêng, còn nhìn cô với vẻ như cười như không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.