Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 683

thích thật đơn thuần, cũng không thích dùng khổ đau để đối mặt với người
khác. Cô luôn cười với anh, với Quý Vân Tiên và cả những người còn lại.
Cô càng không oán trách người khác không hiểu mình, mà sẽ tự có những
suy nghĩ và cân nhắc. Có thể làm được như vậy, cũng bởi cô đã nghĩ thông
rất tất thảy mọi điều.

Anh thật sự rất thoải mái và tự do khi ở bên cô.

Những năm này anh đều sống vì gì, vì tiền? Vì không không cam lòng chết
đi? Vì thế giới phồn hoa này?

Còn tồn tại là vì chịu khổ hay hưởng lạc?

Dương Kế Trầm anh còn tồn tại có lẽ vì để gặp được Giang Nhiễm, gặp
được một người khiến mình thấy sống vẫn còn có ý nghĩa. Gặp được người
có thể làm bạn qua tất thảy thì đời này mới coi như đáng giá.

Khi có tin Từ Chi Hạ đi tự thú là lúc Giang Nhiễm đang ngồi uống trà trong
nhà, còn Trịnh Phong ngồi trước bàn cơm đang khua môi múa mép, nước
miếng bay bốn phía mà kể chuyện cũ.

Trịnh Phong thêm mắm dặm muối về đời mình rồi kể cho Giang Nhiễm
nghe, sau khi nhận được ánh mắt tán thưởng và sùng bái của con gái nhỏ lại
khiến ông nở mũi thêm mấy phần.

Giang Mi chỉ ở bên cạnh mà không nói lời nào, thỉnh thoảng bà lại liếc mắt
nhìn Trịnh Phong một cái.

Lúc Trịnh Phong kể tới tình sử của mình với Giang Mi thì ánh mắt chợt ảm
đạm, rồi ngàn câu vạn chữ cũng biến thành một câu bố có lỗi với mẹ con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.