Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 732

Giang Nhiễm sợ mai có buổi lễ nên nhét quần áo rằn ri đã giặt sạch vào
trong túi, Từ Đan còn tiện thể ném một chai nhỏ có vỏ màu cam vào túi của
cô.

Giang Nhiễm nói: “Em không uống, chị uống đi.”

Cô lấy ra định đưa cho Từ Đan, nhưng thứ đồ kia lại như dính trong lòng
bàn tay, cô bỗng không vung nó đi được.

Dầu bôi trơn…

Từ Đan vỗ vỗ vào bả vai của cô: “Lần đầu tiên bao giờ cũng chật vật, có
thứ này sẽ tiện hơn một chút.”

Giang Nhiễm: “… À.”

Từ Đan nhét lại lần nữa cho Giang Nhiễm rồi đẩy cô ra ngoài: “Được rồi,
chúc em có một đêm đầy kích thích, điểm danh tối sẽ nói với dì giúp em.”

Giang Nhiễm khoác củ khoai bỏng tay này xuống lầu, mà mỗi bước xuống
lại càng nhẹ nhõm hơn.

Cô nghĩ, là người trưởng thành rồi, chuyện này cũng không có gì đáng
trách. Ở bên ngoài với nhau đã là một câu rất mập mờ, tách đầu ngón chân
cũng biết sẽ phát sinh chuyện gì.

Thế nhưng cô lại cảm thấy Dương Kế Trầm sẽ không động đến mình, tự
chủ của anh luôn rất mạnh.

Phát sinh thì phát sinh đi, còn không phát sinh thì cứ từ từ chờ đợi, rồi thế
nào cũng sẽ đến. Giống như anh nói vậy, còn nhiều thời gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.