Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 733

Dương Kế Trầm đang định châm điếu thuốc thứ hai, khi anh ngẩng đầu lên
thì đã thấy Giang Nhiễm đẩy cửa đi ra ngoài. Gió nhẹ nâng lên làn váy của
cô, phía dưới là hai cẳng chân thon dài. Dù cô không cao nhưng tỉ lệ người
rất đẹp, tuy không trắng và mềm mại như lúc trước, nhưng vẫn rất xinh đẹp
động lòng người.

Anh cũng từng thấy cô mặc váy mấy lần rồi, nhưng trước kia đa số vẫn là
đồng phục, còn là kiểu lùng thùng. Lần trước mặc váy trắng ở bờ biển có lẽ
là một lần chính thức trong những lần ít ỏi của cô. Về sau nghỉ hè, ở nhà cô
thường mặc váy ngủ, quần áo váy vóc treo trong tủ cũng là kiểu thanh lịch,
đâu giống như trước mắt lúc này. Chiếc váy này như phác họa hết đường
cong trên người cô, muốn ngực có ngực, muốn mông có mông.

Khi hướng mắt xuống dưới, anh đã thấy đôi giày cao gót kia.

Vũ mị gợi cảm nhưng vẫn thanh thuần vô cùng, đặt vào trong đêm đen này
lại cực kì dụ hoặc.

Dương Kế Trầm bỏ điếu thuốc xuống mà không châm, sau đó nhìn cô bước
về phía mình.

Anh chợt nhớ tới đêm Đông giá rét ấy, cô đã chờ cả một đêm ở cục cảnh
sát. Khi thấy anh đi ra, cô cũng cười như thế rồi tiến thẳng về phía anh, bao
mềm mại trong đôi mắt kia cũng khiến anh dần hãm sâu vào.

Khi ấy không nói rõ được rốt cuộc là tư vị và cảm giác gì, nhưng giây phút
xúc động khó hiểu đã tác động tới thần kinh ấy khiến anh chỉ có một ý
nghĩ, mình muốn cô gái này.

Giang Nhiễm chủ động dắt tay anh rồi nói: “Đi thôi.”

Dương Kế Trầm cười và cũng nắm chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.