Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 752

Dương Kế Trầm hơi xoay người rồi cúi đầu hôn lên. Giang Nhiễm ngửa
đầu, khi môi của anh chạm tới rồi đầu lưỡi đảo quanh, thì từng đầu ngón
chân của Giang Nhiễm cũng đều trở nên căng thẳng.

Sô-cô-la chảy bị cuốn vào trong miệng, đúng là đủ ngọt, lại đủ thơm.

Dương Kế Trầm mút thỏa thích, rồi khi thì nhẹ khi thì nặng hôn cổ cô tới
mấy lần. Giang Nhiễm ôm lấy cổ của anh, cả người cũng nổi lên tầng hồng
phấn nhàn nhạt.

Dương Kế Trầm thở dốc trầm thấp, lồng ngực cũng phập phồng theo hô
hấp. Da thịt để trần của anh đứng dưới ánh đèn lại tỏa ra vẻ bóng loáng mê
người, còn có cả vị hormone đặc thù chỉ thuộc về anh. Hương vị ấy đặt
trong không gian mập mờ này lại càng như xuân dược mê hoặc người ta.

Giang Nhiễm không thể chối từ anh được, hơn nữa là rất thích tiếp xúc thân
mật với anh. Giờ phút này đây, anh có làm gì thì cô cũng sẽ không phản
kháng.

Đứng trước mặt người mình yêu sâu đậm, thì những lời căn dặn của Giang
Mi, những đạo lý của thầy cô đều thật nhỏ bé không đáng nhắc đến. Chẳng
trách mọi người đều nói con gái yêu rồi trí thông minh cũng bằng không,
bởi các cô thường bằng lòng trả giá hết thảy.

“A Trầm…” Cô run rẩy gọi.

“Ừm?” Một âm duy nhất thôi đã nhiễm vẻ khàn khàn khó nhịn.

Giang Nhiễm lắc đầu, nhưng không nói gì.

Dương Kế Trầm chôn ở cổ rồi ngửi mùi tóc của cô, sau đó lần lên trên mút
vành tai của Giang Nhiễm, đầu lưỡi cũng liếm dọc theo dáng tai mà mút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.