Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 942

Dương Kế Trầm tiện thể ngồi xuống giường, rồi vừa kéo chăn ra thì đã
chen vào.

Anh mang theo hơi lạnh mà tiến vào, lúc tay hai người chạm nhau, trên
người anh vẫn tia lạnh kia. Giang Nhiễm chuyển túi chườm nóng sang một
bên, còn người thì ôm lấy anh.

“Sửa xong rồi à? Em vừa gửi tin nhắn cho Tống Dật Thịnh, cậu ấy nói phụ
đạo viên hỏi có muốn học song song hai bằng không. Phụ đạo viên có nhắn
tin vào trong group nhưng hai hôm nay bận nên không đọc được.”

“Học song song hai bằng gì?”

“Cậu ấy thấy nhà chúng ta có dương cầm nên hỏi có phải em thích không,
hỏi em có muốn học Âm nhạc không, sau khi học xong sẽ có hai bằng, một
là bằng khoa chính quy của em, một là bằng khoa Âm nhạc. Có rất nhiều
người học hai bằng xong sau này dễ tìm việc, nhưng với em mà nói thì
không khác mấy, chẳng qua đây là cơ hội chơi dương cầm không tệ thôi.”

“Được đấy, tìm thêm ít việc để làm, học thêm một chút đi, đừng lãng phí
khoảng thời gian đại học.”

Giang Nhiễm đắp chăn cho anh tới kín kẽ, cô nói: “Em từng tán gẫu với
mấy người Từ Đan, tất cả mọi người đều không biết về sau muốn làm gì.
Em nghĩ nếu em học tốt, về sau làm cô giáo dạy nhạc thì thế nào? Trừ ở
trên trường ra thì có thể làm cô giáo dạy dương cầm nữa. Còn nếu thật sự
không được thì làm kế toán cũng tốt.”

Dương Kế Trầm cầm tay cô, mười đầu ngón tay của cô gái nhỏ thon dài mà
sạch sẽ. Anh nói: “Vẫn nên chơi dương cầm đi.”

“Anh thấy tay của em hợp chơi dương cầm à?” Giang Nhiễm hỏi dí dỏm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.