OẲN TÀ RROẰN - Trang 17

vì một lời giao ước, nên tôi mới quá chiều anh. Tuy tôi chưa là vợ anh,
nhưng cũng như là vợ, nên tôi dốc một lòng chung thủy, thì chữ trinh tôi
giữ nguyên cho anh. Nếu anh ngờ tôi loan chung phượng chạ, thì đây này,
tôi sẽ chết như thế này này!

- Đừng thề độc, lỡ chết thật thì oan!

- À anh nhiếc tôi mãi. Thôi, đồ bạc tình! Anh buông tôi ra!...

- Này, cầm lấy cái này.

- Cái gì đây?

- Lọ thuốc thôi thai. Nguyệt uống nó vào, cho cái thai ra, thế là mất

tích.

- Eo ơi! Anh nói mà tôi ghê cả mình! Nếu anh cố tình giết cả hai mẹ

con tôi, thì đây này, tôi liều chết ngay trước mặt anh, cho anh trông thấy.
Anh buông tôi ra. Trời ơi! Ngờ đâu hồ Hoàn Kiếm này chỉ là mồ hồng
nhan!

Nàng giật tay ra, chạy lại mé đầu cầu. Phong vội chạy theo, níu vạt áo

lại:

- Ấy chết! Chớ chớ! Tôi thử Nguyệt đấy mà!

- Này em ơi!

Nguyệt gục đầu, ôm mặt, hu hu khóc...

- Nguyệt ơi! Em chớ lo, anh vẫn biết Nguyệt là người chung tình với

anh. Nguyệt không phải phiền lòng. Cái thai trong bụng Nguyệt là con anh,
là con Nguyệt, Nguyệt cứ yên tâm. Anh thề rằng sẽ chu toàn danh tiết cho
Nguyệt. Đến ngày khai hoa, anh sẽ đưa Nguyệt sang nhà hộ sinh tỉnh Bắc
Ninh. Sau khi mẹ tròn con vuông, anh sẽ tính cuộc trăm năm với Nguyệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.