ÔI ĐÀN BÀ - Trang 28

Một hôm, tôi đánh bạo mời nàng đi ăn tối. Nàng tỏ ra ngạc
nhiên, nhưng nói:

- Chà, cám ơn lắm, chuyện này thật thú vị.

Tôi đưa nàng đến một nhà hàng khiêu vũ có bán thức ăn hải sản
nổi tiếng. Khi ăn cũng như lúc khiêu vũ, nàng đều tỏ vẻ dè dặt,
nhưng tôi đã thể hiện được phong cách thanh nhã và lịch thiệp.
Sau đó cứ mỗi tối thứ sáu, chúng tôi cùng đi ăn nhưng khi tôi
mời đi xem chiếu phim thì nàng lịch sự từ chối.

Dần dần hình dáng nàng thấm đẫm vào tôi như có vi khuẩn ở
trong máu. Tôi cảm nhận rằng từ đây khó có người đàn bà nào
có thể thay thế tình yêu của nàng trong trái tim tôi.

Nàng đã là người đàn bà duy nhất và cho dù tôi sẽ phải đợi chờ
vô tận thì nàng vẫn là người đàn bà duy nhất của tôi.

Tôi lái xe thật chậm để trao cho nàng bó hoa và những hộp kẹo.
Để tìm một cái cớ tôi nói dối rằng đây là một hình thức để thể
hiện sự biết ơn, xin nàng giúp tôi cầm hộ.

Rồi vào một tối thứ sáu, sau ba tháng kể từ ngày tôi tới Boston,
trong lúc chúng tôi khiêu vũ, tôi không còn dằn nén được nữa.

- Valérie, - tôi nói, - anh yêu em. Anh ngỡ rằng em đã đoán được
điều này. Em bằng lòng cưới anh không? Đây là điều mơ ước
nhất trong đời anh. Anh khẳng định chúng ta sẽ hạnh phúc.

Nàng gối đầu lên vai tôi để che khuất khuôn mặt và chúng tôi
tiếp tục khiêu vũ trong nhiều phút nữa. Thế rồi nàng ngước lên
nhìn tôi và mỉm cười. Nụ cười ấy làm tôi muốn vỡ lồng ngực vì
vui mừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.