ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 156

- Trà Hoa, nếu ngươi không kiên nhẫn thì cũng không cần giết nó. Nó

đã không đụng chạm gì đến ngươi, cũng không cản trở ngươi. Nó cũng chỉ
cầu sống như con người, tội gì phải giết?

Người cao lớn uy mãnh kia lập tức buông tay nói:

- Vâng thưa công tử!

Vị công tử kia thật ra cũng không lớn tuổi lắm, trên mặt lại xuất hiện

biểu tình thú vị giống như người lớn quan sát trẻ con, hỏi:

- Ngươi sợ Hoa Vô Thác tìm không thấy Cổ Đổng à?

Người cao lớn uy mãnh kia bất an nói:

- Tôi sợ y sẽ xảy ra chuyện.

Vị công tử thần sắc bệnh tật kia nhìn cảnh vật bị mưa che phủ thành

một phiến tối tăm, hai mắt lại đỏ lên:

- Hoa Vô Thác trước giờ rất giỏi giang, y sẽ không làm ta thất vọng.

Có lẽ vì trời chuyển lạnh lại gặp mưa thu, lão bà bà gầy trơ xương kia

toàn thân run lập cập, chiếc áo rách mặc trên người cũng không ngừng rung
lên. Vị công tử kia liền gọi:

- Ốc Phu Tử!

Trong hai gã hán tử đứng trước bậc thềm nhìn mưa, một người có

dáng dấp như thủ quỹ đáp lời:

- Có!

Vị công tử bệnh tật nói:

- Bà bà kia thật đáng thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.