ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 196

đi nửa tấc; tóc sau đầu Tô Mộng Chẩm đều bay lên nhưng vẫn không đánh
trúng, bất kể xích sắt có dài đến đâu đều kém nửa tấc đánh vào khoảng
không.

Tô Mộng Chẩm đã nhún người hai lần, chặt đi chiếc đầu của Hoa Vô

Thác và “Hoa Y Hòa Thượng”.

Thanh đao màu đỏ nhạt biến thành đỏ tươi.

Đậu Tử Bà Bà ngay cả mắt cũng đỏ lên, đột nhiên cởi xuống chiếc áo

rách trên người.

Chiếc áo rách cả trăm ngàn lỗ này trong tay bà ta vung lên, liền cuốn

thành một cây bổng có thể mềm cũng có thể cứng, vẽ thành một vòng tròn
lớn quét qua ánh đao màu đỏ.

Màu đỏ tươi tán đi, giống như một cơn mưa hoa.

Cây gậy vải trong tay “Đậu Tử Bà Bà” bỗng vỡ thành trăm ngàn mảnh

bay lả tả. “Đậu Tử Bà Bà” nhanh chóng bay ngược lại, mái tóc xám đứt
ngang bay hỗn loạn.

Ánh đao lại trở về trong tay áo Tô Mộng Chẩm.

Tô Mộng Chẩm khép tay vào trong tay áo, nói:

- Có thể tiếp một đao của ta đã không dễ dàng. Ngươi nên nhớ kỹ, ta

không giết ngươi còn có một nguyên nhân, đó là ngươi cũng không tự tay
giết chết huynh đệ của ta. Kẻ nào giết huynh đệ của ta, kẻ đó phải chết.

Y vừa nói xong, liền xoay người rời đi.

Y chẳng những không hề để ý đến bốn trăm tám mươi sáu tên đệ tử

Lục Phân Bán đường đang bao vây bên ngoài, hơn nữa còn giống như
không nhìn thấy Lôi Cổn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.