ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 222

Vương Tiểu Thạch thoáng nhìn thấy trên chiếc khăn trắng tinh đã

nhuộm một vệt đỏ khó coi.

Tô Mộng Chẩm khép mắt lại, liên tục hít ba hơi, sau đó mới từ từ mở

mắt ra, hỏi Vương Tiểu Thạch:

- Ngươi biết trên lầu này có ai không?

Vương Tiểu Thạch chăm chú nhìn y, ánh mắt không dời. Khi hắn

trông thấy Tô Mộng Chẩm ho kịch liệt, hắn đã quyết định mình sẽ làm gì,
nên làm gì rồi.

Hắn trả lời:

- Địch Phi Kinh.

Tô Mộng Chẩm lại hỏi:

- Ngươi có biết Địch Phi Kinh là ai không?

Vương Tiểu Thạch đáp:

- Đại đường chủ của Lục Phân Bán đường.

Tô Mộng Chẩm dùng ngón tay vô lực chỉ về phía tòa lầu gỗ kia:

- Ngươi có biết một khi đã đi lên, không ai có thể đoán được liệu mình

có còn sống để đi xuống hay không?

Vương Tiểu Thạch thản nhiên nói:

- Lúc ta và ngươi xông đến Phá Bản môn, cũng biết rằng chưa chắc có

thể rời khỏi ba con đường đó.

Tô Mộng Chẩm nhìn thẳng vào hắn một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.