ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 33

- Là người một nhà.

Lệ Đan nhướng đôi lông mày xám, hai mắt thoáng hiện lên sát khí:

- Còn hẹn người bên ngoài tới sao?

Lý Việt cười nói:

- Lần này là tổng đường hẹn Cố đại tổng quản của “Nghiễn Mặc Trai”

và Đinh lão bản của “Hí Ban Tử” đến đây.

Chỉ nghe dưới lầu vang lên hai tiếng vỗ tay rất nhỏ.

Lệ Tiêu Hồng lạnh lùng nói:

- Bọn họ cũng tới sao?

Lý Việt nói:

- Ta có huynh đệ canh giữ ở bên ngoài, không thể nào sai được.

Chợt nghe năm tiếng gõ cửa liên tục, sau đó là một tiếc “cộc”.

Lý Việt mở rộng cửa. Ánh nến nhoáng lên, vài người bước vào trong

phòng. Hai người đi ở phía trước, phía sau bọn họ đều có hai người khác đi
sát theo hai bên trái phải, giống như chỉ sợ người khác sờ vào một khối
ngọc trên người mà bọn họ đang bảo vệ. Trong bốn người đi phía sau này
có hai người dáng vẻ thư sinh, nhưng ánh mắt lộ ra không phải văn khí mà
là sát khí, bọn họ bảo vệ một người trung niên mặc áo gấm có hai chùm râu
mép, dáng vẻ giống như một thương nhân giàu có, đang híp hai mắt cười hì
hì. Bên cạnh y là một thanh niên có khuôn mặt trắng nõn, hai hàng lông
mày giương cao. Hai người đến cùng lúc nhưng không phải sóng vai mà đi.
Phía sau thanh niên kia cũng có hai người như u hồn theo sát, trên vạt áo
nơi hông đều có túi da cá không thấm nước, vừa nhìn đã biết là cao thủ ám
khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.