ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 392

Rốt cuộc là người nào ở sau tường, dưới sự mai phục của mình và một

đám cao thủ, vẫn có thể dễ dàng giết chết Lôi Hận sau đó ung dung bỏ
chạy?

Lôi Động Thiên cảm thấy trong lòng giống như có một khối sắt nặng

trịch, đây là cảm giác chưa từng có từ khi y xuất đạo thành danh đến nay.

Lục Phân Bán đường có địch thủ như vậy, e rằng phải đánh giá lại

thực lực của đối phương.

Kim Phong Tế Vũ lâu có trợ thủ mạnh như vậy, thật sự không thể xem

thường.

Trong lúc Lôi Động Thiên đang lo lắng, Vương Tiểu Thạch cũng cảm

thấy hãi hùng.

Một kích kia của Lôi Động Thiên quả thật làm cho người kinh hồn bạt

vía.

Hắn chạy đi hơn mười dặm, mới phát hiện có một mảnh quần áo từ

nơi ngực rơi xuống.

Đó là một mảnh quần áo vừa vặn có hình bàn tay, hoàn toàn cháy tan.

Mà bên trái vầng trán của hắn cũng tróc ra một mảng tóc, giống như bị
kiếm gọt đứt. Phải qua một thời gian tóc mới bỗng nhiên mất đi sinh cơ rớt
xuống như bị sét đánh, khiến cho bên trái vầng trán của hắn mất đi một
mảng tóc lớn.

Hay cho một chiêu “Ngũ lôi Thiên Tâm”!

Càng kinh hãi là Lôi Động Thiên vốn không tập trung toàn bộ tinh

thần đánh ra chiêu này, khi đó y đã bị phân tâm.

Vương Tiểu Thạch cũng vừa lúc tìm một thời cơ tuyệt hảo để xông ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.