ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 459

Đường Bảo Ngưu cực kỳ tức giận, lại lập tức đuổi theo. Trương Thán

khéo léo né tránh. Đường Bảo Ngưu hư trương thanh thế, bỗng nhiên vọt
người cản lại, mắt thấy đã sắp chặn đứng đối phương, Trương Thán lại kịp
thời nghiêng người một cái khiến cho hắn bắt hụt. Hai người đứng cách
nhau bảy thước, trái xông phải tránh, đã đến gần bên cửa sổ.

Ôn Nhu đang muốn giậm chân gọi Đường Bảo Ngưu dừng tay, Đường

Bảo Ngưu và Trương Thán đột nhiên phá tan tường gỗ sát đường, một kẻ
vươn ra tay vượn, một kẻ giơ vuốt kim long, đồng thời tóm lấy một người.

Chính là tên tiểu nhị có lông mày nhỏ và đôi mắt nhỏ kia.

Tên tiểu nhị này bị kẹp trong khuỷu tay tráng kiện của Đường Bảo

Ngưu, huyệt đạo trên người lại bị Trương Thán khống chế, người kéo
người lôi khiến hắn gần như thở không ra hơi.

Có điều thần sắc của hắn lại thay đổi hoàn toàn.

Vừa rồi khi ở trong tiệm, hắn vẫn là một tên tiểu nhị mặc người quát

tháo. Hiện giờ hắn như thịt nằm trên thớt, sống chết do người, nhưng vẫn
kiêu ngạo giống như một đại tướng quân công thành.

Trương Thán gõ gõ lên cái chén trên cùng trên hai hàng chén không,

vẻ mặt đắc ý nói:

- Ngươi thừa dịp hai người bọn họ từ nóc nhà đi xuống, liền đến bên

dưới cửa sổ nghe lén, tưởng ta không biết sao? Mấy cái công phu trèo
tường vượt cột của ngươi, so với “'Thần Thâu bát pháp” của Trương lão gia
ta thì còn kém rất xa.

Sắc mặt Đường Bảo Ngưu trầm xuống:

- Từ lúc ăn cơm ở dưới lầu, ta đã phát hiện tên tiểu nhị mặt mày gian

trá này không phải là thứ tốt lành gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.