ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 488

Không chỉ một chiếc, mà là bốn chiếc.

Đặng Thương Sinh đã phát ra chiêu thứ hai.

Đường Bảo Ngưu muốn trốn, muốn tránh, muốn né cũng đã không

còn kịp.

Hắn hú lên quái dị, đưa tay lục lọi trong vạt áo, sau đó giơ lên cao,

quát lớn:

- Ngươi còn dám tới, ta sẽ bà nội nó ném ra “Yên Vũ Mông Mông”

của Thục Trung Đường môn chúng ta.

“Yên Vũ Mông Mông” là độc môn ám khí của Tứ Xuyên Đường môn,

rất khó ứng phó. Mà Đường Bảo Ngưu quả thật cũng họ Đường, tướng mạo
lại rất có khí phái. Ngoai trừ vạn bất đắc dĩ, người trong võ lâm đều không
ai muốn đối địch với đệ tử Đường môn thiện dùng ám khí, khó lòng phòng
bị. Đặng Thương Sinh lập tức ra tay chậm đi một chút. Đường Bảo Ngưu
nhân cơ hội này đã như cá vượt cửa rồng, cá chép xuyên sóng nhảy ra
ngoài. Không ngờ khi hắn vừa đứng lại, một tiếng “vèo” bỗng vang lên, vật
trên tay đã bị người khác đoạt đi.

Chỉ thấy bên cạnh hắn chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một người

đội nón cỏ rộng vành của Mã Liên, đã đoạt đi túi tiền của hắn, lại hừ lạnh
một tiếng nói:

- Đây mà là Đường môn cái gì.

Đặng Thương Sinh vừa nhìn thấy người kia, vẻ vui mừng hiện rõ trên

nét mặt, nói:

- Nhị Thánh, ngài cũng tới rồi.

Người đội nón cỏ che mặt kia lạnh lùng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.