- Cửu ca, tuyệt kỹ “Kim Thủ Ấn” của huynh xem ra không thể ẩn giấu
được rồi.
Hai người chậm rãi dời bước, một trước một sau vây lấy Ôn Nhu.
Ôn Nhu vẻ mặt lạnh lùng, sống đao dán vào lưng, chắc hẳn cái lạnh
của đao cũng xuyên qua lưng áo của nàng. Nàng chuyển sang tư thế Dạ
Chiến Bát Phương (đêm đánh tám phương), quát lên:
- Bản cô nương cũng không sợ các ngươi.
Triệu Thiết Lãnh và Hoắc Đổng đều cười.
Triệu Thiết Lãnh nói:
- Cửu ca, nếu như bắt được cô gái này, phải giao cho huynh xử lý may
ra mới thuần phục được.
Hoắc Đổng cũng cười nói:
- Đệ nhìn kỹ một chút đi, cô ta cũng có vài cái gai đấy.
Triệu Thiết Lãnh cười hỏi:
- Ở chỗ nào thế?
Hoắc Đổng đột nhiên nhìn vào trong bóng tối hỏi một câu:
- Bạch huynh thấy sao?
Chỉ nghe thanh niên thư sinh kia chắp tay nhìn trần nhà nói:
- Hoắc đường chủ đã nắm chắc mười phần, cần gì phải hỏi tại hạ!
Ôn Nhu cực kỳ giận dữ, những người này nói chuyện quả thật không
để nàng vào mắt, đang định phát tác, Hoắc Đổng đột nhiên trừng mắt, mày