ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 762

Đường Bảo Ngưu há hốc mồm:

- Ngươi… ngươi không phải muốn nói cho ta biết, ngươi cũng là từ

“Đào Hoa Xã” lén chạy ra ngoài chứ?

Trương Thán lại uống một ngụm rượu lớn.

Đường Bảo Ngưu vốn muốn trêu chọc vài câu, đột nhiên lại nghĩ tới

Ôn Nhu.

Sau đó hắn đã nghĩ thông suốt. Hắn hiểu được một chuyện, nên chỉ

lẩm bẩm một câu:

- Đầu năm nay, người trốn khỏi nhà thật là nhiều…

Sau đó hắn không nói gì nữa, chỉ yên lặng uống rượu. Trương Thán

uống một chén lớn thì hắn mới uống một ngụm lớn.

Đối với hắn đây đã xem như là uống thỏa thích rồi.

Số lượng lớn hay nhỏ, nhiều hay ít đều tùy thuộc vào mỗi người. Ví

dụ như một lượng bạc, trong mắt người giàu có thể không bằng cả cái rắm,
nhưng với người nghèo thì có thể không tiếc đầu rơi máu chảy vi nó.

Trong một chập tối như vậy, bên ngoài mưa không ngừng rơi, lúc đến

lúc đi, lại như vĩnh viễn không kết thúc.

Ngồi trong quán rượu nghe âm thanh tí tách của hạt mưa, tâm tình của

Đường Bảo Ngưu cũng giống như Trương Thán.

Chờ Trương Thán nói xong câu chuyện, lại đến phiên Đường Bảo

Ngưu kể lại chuyện mình quen biết với Ôn Nhu…

Mỗi người bọn họ đều có sự kiêu hùng trước đây, giống như hảo hán

mở toang lồng ngực cho đao khách điêu khắc lên vết tích, có bạn bè chí cốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.