ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 766

Thán một người uống mạnh còn một người uống xoàng, nhưng đều đã say
đến sáu bảy phần, mặc dù hành vi hơi phóng túng nhưng cũng không gây
sự với người khác, lại trả đủ tiền thưởng nên vẫn để mặc bọn họ.

Một quán rượu lớn như vậy chỉ có mấy ngọn đèn dầu, cộng thêm bên

ngoài mưa gió tiêu điều, trong quán có vẻ rất u ám.

Khách uống rượu thông thường đến lúc hưng phấn sẽ hô to gọi nhỏ,

chơi đoán quyền trợ hứng, nhưng hôm nay trong quán lại năm ba người
ngồi ở một bàn, cúi đầu uống rượu giống như không màng thế sự. Bởi vì
đây là quán rượu, trong quán rượu lại yên tĩnh như vậy thật sự hơi khác
thường. Trương Thán nhìn mấy cái chén trên bàn kia, bỗng nhiên sững
người. Lúc này bên ngoài chợt vang lên một tiếng sấm lớn.

Một tiếng sấm bất ngờ.

Đường Bảo Ngưu đã đi ra phía sau, phía đó là nhà xí.

Trương Thán đợi Đường Bảo Ngưu khuất sau cửa, mới nói một cách

bình tĩnh và rõ ràng:

- Các ngươi đã đến rồi.

Không có ai trả lời hắn.

Chỉ có tám vị khách ngồi ở ba bàn.

Tám vị khách này đều đang cúi đầu uống rượu trong chén. Bên ngoài

mưa gió thê lương, hoàng hôn dần tàn, đêm dài kéo đến.

Hắn đang nói chuyện với ai?

Bên ngoài không có ai, chỉ loáng thoáng có vài tiếng ngựa hí. Cho dù

có hán tử qua đường, cũng đang còn cách ở xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.