ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 937

Trong thiên hạ không ai có thể vừa ra tay đã giữ được đao của Tô

Mộng Chẩm.

Nhưng người này lại là ngoại lệ.

Bất cứ ai dám chụp vào đao của Tô Mộng Chẩm, dù không đứt tay thì

cũng đứt ngón tay.

Nhưng bàn tay này chỉ còn hai ngón.

Chỉ có hai ngón tay, nhưng so với bàn tay đầy đủ năm ngón còn đáng

sợ hơn, còn khó đối phó hơn.

Người nọ một chiêu giữ lấy đao, đồng lời như hét lớn như sấm động:

- Lâm Binh Đẩu Giả Giai Trận Liệt Tại Tiền!

Tô Mộng Chẩm giống như trước mặt bị trúng phải một quyền.

Tiếng thét này như một đạo bùa chú, một mũi kim đâm vào trái tim

của y, khiến cho tất cả bệnh tật của y đều bị dẫn phát ra.

Tô Mộng Chẩm lập tức vứt đao. Có đao khách đao còn thì người còn,

đao mất thì người mất, nhưng Tô Mộng Chẩm thì không phải. Đao là đao,
nếu như tính mạng cũng không còn, đao lại có gì hữu dụng?

Một đao chém ra, đúng là đúng, sai là sai.

Một đao chém xuống, chẳng qua chỉ chặt đứt chiếc đầu xinh đẹp.

Đáng tiếc lần này y đã chém sai, đã chém chết huynh đệ của mình.

Y đã sai khi cho rằng kẻ địch nấp trong quan tài, đả kích này còn

khiến y tâm thần hỗn loạn hơn cả trọng thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.