ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 939

Tay y run lên, rút kiếm ra.

Kiếm của y vẫn ở bên hông, trong tay y vốn không có kiếm. Rõ ràng

là không có kiếm, nhưng khi tay y vung lên lại đâm ra bảy tám chiêu kiếm,
bức lui Dương Vô Tà đang muốn lao đến giúp Tô Mộng Chẩm.

Mái tóc trên trán Dương Vô Tà bay tán loạn, hình dáng rất chật vật,

nổi giận quát lên:

- Lôi Mị…

Thiếu niên kia phát ra tiếng cười duyên như chuông bạc. Trong đại

sảnh ít nhất có một nửa số khách lần lượt rút binh khí ra, những người còn
lại trở nên hỗn loạn, không biết nên giúp bên nào cho tốt.

Dương Vô Tà liếc thấy được, trong đại sảnh này ít nhất có một nửa là

cao thủ do Lôi Mị mang đến, bọn chúng chỉ nghe theo lệnh Lôi Mị, mà đội
ngũ “Vô Phát Vô Thiên” phụ trách bảo vệ Kim Phong Tế Vũ lâu cũng trở
giáo quay lại đánh bên mình.

Lúc này y đã nhìn ra, cũng rất hối hận vì vừa rồi đã không phát giác

được nguy cơ ẩn giấu này.

Trên thực tế, chỗ đáng sợ của nguy cơ chính là khi ẩn giấu rất khó

phát giác ra, một khi phát sinh thì đã không còn cứu kịp.

Dương Vô Tà một mặt phát ra hiệu lệnh khẩn cấp triệu tập cao thủ của

Kim Phong Tế Vũ lâu đến giúp, vừa cố gắng nghĩ cách cứu viện Tô Mộng
Chẩm.

Y liên tiếp xông lên tám lần, đều bị kiếm khí của đối phương bức về.

Loại “kiếm không kiếm” này, trong thiên hạ ngoại trừ “Vô Kiếm Thần
Kiếm Thủ” Lôi Mị thì còn có ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.