ÔN NHU NỘ TƯỚNG CÔNG - Trang 29

Cũng khó trách nàng thèm thuồng như vậy, cho dù là người không

trong giới cũng nhìn ra được hai con ngựa kia là thứ cực phẩm lương câu
khả ngộ bất khả cầu, bất kỳ ai chỉ cần liếc mắt một cái cũng sẽ nhận ra.

Xem đi, nhân vật giang hồ tứ phía xem đến mãn nhãn, thở dài tấm tắc

không ngớt.

"Hàng này không bán." Đại hồ tử rõ ràng thập phần cự tuyệt.

"Ngươi ra giá đi, ta tuyệt không trả giá đâu, sao?" Lâu Tuyết Du còn

chưa từ bỏ ý định.

"Hàng này không bán."

"Ít nhất cũng phải ra một cái giá chứ!"

"Hàng này không bán!" Vẫn trả lời y như trước nhưng lần thứ ba này,

đại hồ tử đã tỏ vẻ không kiên nhẫn.

"Đáng giận, nếu không bán thì cưỡi khoe khoang khắp nơi làm gì?"

Lâu Tuyết Du cũng phát hỏa.

"Không liên quan đến ngươi!" Đại hồ tử thực không khách khí nói,

cũng vươn bàn tay to thô ráp ra."Thỉnh thanh toán tiền đi!"

"Ngươi..." Lâu Tuyết Du chán nản, thật không đành lòng bỏ qua,

nhưng tại đây trước sau trái phải đều có các nhân vật giang hồ "giám thị"
như vậy, nàng không thể, cũng không dám làm mất mặt Lục Ánh sơn trang,
đành phải tâm không cam, lòng không muốn đem ngân phiếu thảy
xuống."Thanh toán tiền thì thanh toán tiền!"

Kỳ quái là, tấm ngân phiếu kia rõ ràng là bị thảy xuống đất, nhưng

trong nháy mắt đã dừng ở trên bàn tay to lớn thô ráp kia, giống như là tấm
ngân phiếu kia tựa hồ được gió thổi qua bàn tay của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.