ÔN NHU NỘ TƯỚNG CÔNG - Trang 30

"Tốt, giao dịch đã xong, ta đi đây!" ra khỏi nơi đây, Đại hồ tử sẽ cho

ngựa nghỉ ngơi một lúc.

Đi?

Không, hắn đâu có đi được, muốn đi cũng phải chờ hắn diễn xong vai

của mình đã.

Lục Phù Dung liền bước lên phía trước từng bước. "Vị huynh đài này,

xin dừng bước!"

Đại hồ tử hồ nghi quay đầu lại. "Để làm gì?"

Vẻ mặt Lục Phù Dung tươi cười giả tạo. "Xin hỏi vị huynh đài này đã

từng thành thân hay chưa?"

Đại hồ tử nhíu mày. "Chưa từng."

Lục Phù Dung cười đến mắt díp cả lại. "Vậy ngươi có chịu cưới con

gái của ta hay không?"

Khuôn mặt của Đại hồ tử lập tức còn dài hơn so với mặt con ngựa phía

sau hắn, "Nàng?" Bàn tay to duỗi ra, chỉ Lâu Tuyết Du, ngữ khí tỏ vẻ
không hề thiết tha gì đến và cũng chẳng hề muốn.

Lục Phù Dung lắc đầu, "Không, không, không phải, là tam tỷ của nàng

đó, là nàng này đây, nàng này mới là tân nương tử..." Một tay bà cứng rắn
xô Lâu Thấm Du đang đứng phía sau lên trước mặt Đại hồ tử. "Còn có của
hồi môn thập phần hậu hĩnh nữa nha!" cũng dùng những từ ngữ loại này để
thả câu, bà cũng xem Đại hồ tử là một tay buôn bán ngựa tầm thường thấp
kém.

Của hồi môn?

Hừ, vậy thì có gì hay lắm đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.