ÔNG CỐ VẤN - Trang 109

- Anh bao nhiêu tuổi rồi?
- Tôi đã bước vào tuổi 32.
- Vẫn là tuổi thanh niên, còn nhiều mơ mộng.
Nhu lại im lặng. Anh biết y nhìn ra vườn nhưng không phải để ngắm ánh
trăng. Đôi mắt y đang chìm đắm trong những suy tư. Y không còn giây
phút nào thảnh thơi. Cuộc trao đổi với anh ngày hôm nay chắc đã đem lại
cho y thêm nhiều lo lắng. Y đang tính toán. Lại một ý đồ, một mưu toan
nào đó đang hình thành trong đầu y. Bộ mặt trầm tư, kín đáo của y nhắc
nhở anh, mình vừa mất cảnh giác. Suýt nữa thì mình lột tuột bộ áo thầy
dòng trước ước mắt lão ta...
Anh bỗng thấy y rất cô đơn.
Y không sung sướng gì trong cương vị hiện nay. Y ra đây với trăm ngàn
nỗi lo vò xé. Y biết rõ mình đang sống giữa những họng súng vô hình...
Mình còn hạnh phúc hơn y rất nhiều.
Trước khi lên giường ngủ, Nhu quay sang bảo Hai Long:
- Ménage ta monture![13]
Để xem y vội vàng đến đâu, Hai Long làm như buột miệng đọc một câu
ngạn ngữ của người Ý:
- Chi va piano, va sano...[14]
Tốt nghiệp trường Bác cổ, Nhu rất giỏi liếng Latin. Nhu nghiêm mặt nói:
- Le temps presse![15]
Suốt đêm, Hai Long không ngủ. Quá lâu ngày anh mới uống một tách cà
phê. Như vậy cũng hay. Anh rất sợ giấc mơ của mình đêm nay. Ở giường
bên kia, thỉnh thoảng Nhu lại trở mình. Y cũng đang trằn trọc.
---
[1] Động tác giả.
[2] Chào bạn! (tiếng Pháp)
[3] Rất tốt! (tiếng Pháp)
[4] Anh (tiếng Pháp)
[5] Léon Pignon: Cao ủy Pháp tại Đông Dương (1948-1950)
[6] Jean De Lattre De Tassigny: Cao ủy Pháp kiêm Tổng chỉ huy quân Viễn
chinh Pháp tại Đông Dương (1950-1952).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.