ÔNG CỐ VẤN - Trang 127

Công an. Gởi vô mười, không chắc ảnh nhận được một. Nhưng cách đây
một tháng, người nhà từ ngoài nớ báo vô ảnh mất rồi. Nếu anh còn sống,
bọn hắn không dại nói ảnh chết để hết moi tiền gia đình tôi. Ngày đưa ảnh
ở Tòa Khâm đi, Ảnh đã yếu lắm. Ảnh chịu chết để cho tôi sống đó, anh Hai
ạ. Tôi còn được tin ông Đẩu bịnh rất nặng, bọn chúng đã chuyển về Mang
Cá, không biết có qua khỏi được không?
Hai Long ngồi lặng đi.
Một lát, anh hỏi Hòe:
- Tại sao anh lại vào trong này?
- Mọi tội anh Hoàng đã nhận hết cho tôi. Về phần tôi, bọn hắn không moi
được chi. Nhưng tên phó trưởng Ty công an đòi tôi phải bán rẻ cho hắn
ngôi nhà ở Huế thì mới chịu chạy cho tôi ra. Tôi cũng nghĩ, ở lại Huế chẳng
còn mần ăn được chi, phải chuyển vô trong ni thôi, may ra có gặp được bạn
bà... Không ngờ bữa ni lại gặp anh Hai. Rứa là vong hồn anh Hoàng linh
thiêng lắm đó.
- Hiện nay anh đã làm việc chi chưa?
- Tôi vô tạm Tổng đoàn Công kỹ nghệ Việt Nam, làm chánh sự vụ. Nghề ni
hợp với chuyên môn của tôi, bọn hắn đỡ nghi... Anh Hai ơi..., mần răng bây
chừ? Tôi phải mần chi để trả thù cho anh Hoàng chớ...
Hai Long thấy cay cay ở khóe mắt.
Anh an ủi Hòe, và khuyên Hòe phải hết sức cảnh giác, ẩn nhẫn đợi thời.
Họ đã trở về, nhưng đây là cuộc gặp gỡ giữa những con người đơn côi.
---
[1] Jésuite

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.