ÔNG CỐ VẤN - Trang 55


6.
Lê Vượng cho người xuống mời Hai Long lên gặp.
Hai Long không ngán hắn, nhưng anh những muốn giáp mặt hắn chút nào,
khi anh đã gây được một chút thiện cảm với Dư. Anh vừa đi vừa phân vân.
Có chuyện gì mà Vượng lại cần gặp mình. Nếu hắn biết Hai Long đã qua
mặt hắn, đưa cho Dư tờ trình để chuyển lên Cẩn, chắc chắn hắn sẽ khó
chịu.
Lê Vượng đón Hai Long với sự vồn vã và vui vẻ giả tạo.
Hắn nói:
- Vừa qua anh học tập rứa là tốt. (Hắn lờ chuyện đưa anh vào biệt giam hơn
hai tuần). Tui đã trao đổi với ông Dư để anh được hưởng chế độ đi lại tự
do. Ngoài giờ học tập, anh muốn đi mô thì đi, chỉ cần báo qua tui, qua ông
Dư hoặc trực phòng, không phải an ninh đi kèm.
Hai Long hơi ngạc nhiên, không hiểu vì sao lại có sự thay đổi này.
Thấy anh ngồi im, Vượng hỏi:
- Anh có bà con ở Thuận Hóa không?
- Tôi không quen biết ai ở đây.
- Tưởng nếu có bà con thì buổi tối, đôi khi anh có thể về nghỉ ở gia đình
cho ấm cúng.
- Cảm ơn ông. Như vậy thì phải chờ đến lúc tôi được trở lại Sài Gòn.
- Chuyện nớ phải chờ thêm ý kiến của ông Hiếu và ông Duyệt. Bầy tui
không muốn làm khó dễ với anh mô?
Hắn nở một nụ cười xuê xoa.
- Rứa thôi. Mời anh về nghỉ.
Hai Long quyết không dùng cái quyền ưu tiên Vượng đã dành cho mình,
trừ những buổi sáng chủ nhật phải tới nhà thờ.
Cha Hồng đã tự coi mình là người chăm sóc phần hồn của Hai Long. Thỉnh
thoảng cha lại an ủi, nhắc nhở anh giữ vững lòng tin nơi Chúa. Cha cho anh
mượn một số kinh bổn mà anh đang cần đọc. Quan trọng hơn cả, ông đã
thăm dò được thái độ của ông Cậu với cha Lê. Cẩn đã nói với cha Hồng:
gia đình họ Ngô chịu ơn giáo dân Phát Diệm và cha Lê rất nhiều, chưa có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.