ÔNG CỐ VẤN - Trang 56

dịp đền đáp, vẫn mong trả ơn. Nhưng cha Lê thường bất đồng với tổng
thống, Cẩn rất mong có sự hòa giải giữa Ngô tổng thống và cha, như vậy
rất lợi cho chính nghĩa quốc gia...
Hai Long tạm yên tâm về điều này.
Từ bữa nhận đưa giúp tờ trình, Lê Văn Dư hễ nhìn thấy anh đâu là gật đầu
chào, đôi khi còn nhoẻn miệng cười.
Một bữa, Hai Long vừa ra khỏi nhà thờ thì một chú bé bán báo chạy tới
hỏi:
- Thầy là thầy Hai Long phải hôn?
Hai Long gật đầu.
Chú bé giúi vào tay anh một tờ giấy:
- Có một ổng ở đàng tê, biểu con đưa cho thầy.
Không để cho Hai Long kịp hỏi lại, chú bé quay đầu chạy biến.
Hai Long mở tờ giấy ra, chỉ thấy có hai câu thơ viết bằng bút chì:
Một đêm đàn lạnh trên sông Huế
Ôi nhớ nhung hoài vạt áo xanh...
Hai Long gập tờ giấy bỏ vào túi áo.
Về tới Tòa Khâm, anh đi thẳng lên nhà lầu.
Vượng đang ngồi vê thuốc lá nhìn ra, hỏi:
- Anh Hai đi lễ về rồi hử? Đi mô đó?
- Tôi xin được gặp ông hay ông Dư.
- Ông Dư bữa ni ở nhà, còn gặp miềng thì vô đây.
Hai Long bước vào, kéo ghế ngồi.
- Sáng nay, tôi vừa ra khỏi nhà thờ, có một thằng nhỏ tới, giúi vào tay tôi
mảnh giấy này rồi bỏ chạy. Tôi có nhiệm vụ phải trình các ông.
Vượng cầm tờ giấy, đeo kính lên đọc, rồi nói:
- Thơ thẩn chi rứa! Lại có o nào muốn rủ cậu Hai xuống thuyền...
- Tôi nghĩ đây là chuyện quan trọng.
- Anh cho là chuyện chi?
- Tôi đã hoạt động mấy năm cho Việt Minh ở hậu địch. Theo tôi hiểu thì
đây là một hình thức bắt liên lạc. Ông thử cho nhúng tờ giấy này vào nước
hoặc hơ lên muội đèn xem! Có thể có kẻ nào đó hẹn gặp tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.