ÔNG CỐ VẤN - Trang 566

Tường đưa cho Hai Long một tấm danh thiếp.
Hai Long linh cảm thấy Tường biết nhiều hơn anh tưởng, ngoài mối quan
hệ thầy trò giữa anh với Tú Uyên.

3.
Tối hôm trước, sau khi làm việc khuya với Thiệu, Hai Long ở lại Phủ tổng
thống. Buổi sáng, anh vừa thay quần áo xong thì nghe tiếng chuông réo
kèm theo tiếng gõ cửa rất gấp.
Anh ra mở cửa, không hiểu có chuyện gì.
Thiệu đứng trước cửa, vẻ mặt hớt hải:
- Anh cho cô này vô phòng anh ngồi chơi một lát! Bà xã tôi đang rượt theo
kiếm tôi.
Không đợi Hai Long trả lời, Thiệu đẩy vô phòng anh một cô gái. Đó là một
nhân viên điện thoại của Phủ tổng thống.
Cô gái có thân hình phát triển, khỏe mạnh và mềm mại như một diễn viên
xiếc. Dấu vết cuộc truy hoan còn hiện trên bộ mặt phấn son lợt lạt. Cô gái
nhìn quanh căn phòng trống trải, đôi mắt bạc đi vì không biết ẩn náu vào
đâu.
- Ngài cố vấn, cứu em với!
Hai Long quay ra gài chốt cửa rồi kéo tấm màn màu nghệ che toàn bộ ô
kính.
Anh nói:
- Cô vô toa-lét trang điểm lại đi, rồi ra ngồi ở xa-lông, cứ bình tĩnh.
- Lỡ bả vô đây thì sao? Ngài cố vấn, ngài thương em!
- Tôi như người tu hành, phụ nữ không vô phòng tôi bao giờ. Bà Thiệu
cũng vậy. Nếu có người tới kiếm tôi thì cô tạm lánh vô toa-lét chút xíu rồi
ra ngay.
- Ông Sáu nài nỉ em quá! Bả biết thì em bị đuổi mất!
Thiệu vốn nổi tiếng về “hảo ngọt”. Y có thể làm tình ở bất cứ nơi nào, kể
cả lúc đang đi trên xe hơi. Bạn bè đã đặt cho Thiệu biệt hiệu là “Ép Em
Đầu Bạc”[1]. Cô gái trực máy đêm qua, đang chờ người tới thay phiên.
Thiệu xuống nơi làm việc sớm, kéo cô vào phòng. Không hiểu sao vợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.