OSS VÀ HỒ CHÍ MINH - Trang 166

Kết thúc chuyến thăm của Glass, Larson cảm thấy tương đối tin tưởng con
người này và những báo cáo ông sẽ viết cho OSS và ông càng hy vọng sẽ
nhận được điện đài cùng những trang bị khác mà ông đã yêu cầu nhưng ông
vẫn rất căm ghét Coughlin. Trong một bức thư mật gửi cho Wight ông giải
thích:

Tin tưởng vào giá tri tiềm tàng của tổ chức của Meynier và với niềm tôn
kính cá nhân cao cả dành cho chúng tôi. Glass hết sức ngạc nhiên với
những gì đã diễn ra trong quá khứ. Tôi cho là ông ấy sẽ cố, nhưng với
Coughlin tôi không nghĩ ông ấy sẽ gặt hái nhiều thành công. Coughlin chỉ
hon tôi khoảng 7 tuổi, vậy mà nhiều lần tôi đã nghĩ ông ta hành xử thậm
chí còn trẻ con hơn tôi và ít kinh nghiệm hơn tôi
.

Thật ra, Larson dường như bị xúc phạm bởi suy đoán rằng ông là một phần
của OSS. "Coughlin báo cho Glass rằng tôi là một sĩ quan OSS", Larson
nổi nóng: "Tôi không được tham khảo ý kiến về vấn đề này và tôi không
được thông báo sự việc đúng là như vậy. Tôi không mảy may ao ước được
trở thành một trong những sĩ quan của ông ta hay trở thành một thành viên
của tổ chức OSS". Larson tiếp tục nói rằng ông xem mình là "một sĩ quan
Hải quân và dưới quyền của đại tá Miles" và không phục tùng Coughlin.
Ông hứa làm "mọi việc trong thẩm quyền của mình" để tạo ra sự hợp tác
giữa OSS và nhóm của Meynier, nhưng ông tranh cãi kịch liệt với cả Glass
và Wight rằng ông "cần nhiều hơn chút đỉnh so với bị chẹn họng từ phía
khác" để làm cho điều đó xảy ra. Meynier, Larson nói rõ, chán OSS chẳng
kém gì FMM và liên tục doạ "rũ áo ra đi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.