PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 1 - Trang 66

Anh ta chính là quý tử của ông chủ hãng ô tô danh tiếng Kazamatsuri

Motors. Là thanh tra dị thường bậc nhất Sở Cảnh sát Kunitachi, Kazamatsuri bị
gắn vô số lời đồn thổi được truyền tai nhau như thật rằng anh ta trở thành cảnh
sát cốt chỉ để thỏa mãn ước mơ bình dị là phóng chiếc Jaguar màu bạc yêu quý
khắp đường phố với chiếc đèn hiệu cảnh sát gắn bên trên.

“Cô hiểu lầm rồi Hosho. Tôi không bảo thi thể này đẹp. Tôi nói là chỗ này

đẹp. Được thưởng lãm một vườn hồng đẹp thế này cơ mà.” Thanh ha
Kazamatsuri khéo léo lảng tránh lời chỉ trích của Reiko rồi thản nhiên tiếp tục với
câu chuyện khoe khoang không ăn nhập gì với hoàn cảnh, “Thật ra vườn hồng
nhà tôi còn rộng gấp đôi thế này cơ”.

Nữ điều tra viên trẻ tuổi của Sở Cảnh sát Kunitachi chỉ biết im lặng lắng

nghe. Cô chính là con gái của ông Hosho Seitaro, chủ tịch Tập đoàn Hosho. Tập
đoàn Hosho là một tập đoàn đa ngành, kinh doanh trên mọi lĩnh vực từ tài chính,
bất động sản, đường sắt, điện, phân phối cho đến xuất bản truyện trinh thám.
Nhưng Reiko giấu nhẹm chuyện này vì danh tiếng của gia đình sẽ chỉ đem lại rắc
rối tại nơi làm việc vốn dĩ rất khô khan. Cô vẫn bảo với đồng nghiệp rằng bộ vest
cao cấp Burberry đang mặc là “hàng may sẵn, giá rẻ, mua ở cửa hàng Marui
Kokubunji”. Còn cặp kính Armani được mua ở siêu thị kính với giá 3980 yên.
Mấy anh điều tra viên thô kệch, ngốc nghếch ở Sở đến giờ vẫn không mảy may
phát hiện ra lời nói dối trắng trợn của Reiko.

Reiko đã phải khiêm tốn nhường ấy nên dù thanh tra Kazamatsuri có lớn

tiếng khoe khoang về vườn hồng đi nữa cũng chẳng khiến chân mày Reiko nhúc
nhích. Nhưng trong thâm tâm, cô vẫn muốn bóp cổ và thì thầm với anh ta rằng:
Vườn hồng nhà tôi còn to gấp ba vườn nhà anh cơ!

“Cô Hosho này.” Thanh tra Kazamatsuri không hề hay biết Reiko đang nghĩ

gì về mình. “Cô có nhận ra điều gì khi quan sát một thi thể tuyệt đẹp thế này
không?”

“Rốt cuộc thì anh vẫn gọi là ‘thi thể tuyệt đẹp’ đấy thôi.”

Mà thôi, tạm bỏ qua chuyện đó đã… Ngay khi nhìn thi thể, Reiko đã nhận ra

mấy điều sau. Trước hết là việc nạn nhân mặc bộ đồ ngủ mỏng. Tiếp theo là nạn
nhân để chân trần và không tìm thấy giày dép gần đó. Tổng hợp hai điều trên, suy
ra nạn nhân bị sát hại ở một nơi khác, có thể ở trong nhà chứ không phải tại vườn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.