PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 110

Cô gái mặc chiếc váy cổ chứ V khoét sâu. Chiếc váy máu đỏ ánh tím.

Mái tóc dài nhuộm nâu sáng được uốn xoăn thành lọn theo kiểu đang thịnh
hành. Ở cô toát lên vẻ gì đó dâm dục của người làm nghề buôn phấn bán
hương. Trên ngực cô đeo một viên đá màu xanh. Viên ngọc lục bảo.

Thanh tra Miura cất giọng hành chính để hỏi tên và nghề nghiệp của cô

gái. Cô gái đáp bằng giọng khàn khàn.

“Tôi là Nagase Chiaki. Hiện làm việc tại quán bar Boaro gần ga

Shinagawa.”

“Cô có quen nạn nhân Teshirogi Mizuho không?”

“Teshirogi là chủ khách sạn này? Ông ấy có đến quán tôi. Còn Mizuho

thì tôi không biết. Con gái ông ấy à? Ồ, ra thế.”

Giọng điệu của Nagase Chiaki nghe rất thờ ơ. Thanh tra hỏi tiếp, “Sao

cô lại được mời tham dự bữa tiệc của ông Kiryuin Goro?”

“Tôi được anh Goro đích thân mời. Anh Goro là khách quen của quán

tôi.”

“Này! Dùng có ra vẻ thân thiết gọi bố tôi là ‘anh’ như thế”

Ayaka nối cáu như thể danh tiêng nhà Kiryuin vừa bị vấy bẩn. Reiko

vội can Ayaka, “Chỉ là cách gọi trong giới thôi…”

Thanh tra Miura chẳng buồn bận tâm, gật gù báo “Ra là thế” rồi hướng

cái nhìn sắc lẹm xuống ngực cô gái, “Viên đá trông đẹp quá. Ngọc lục bảo
à?”

“Cái này!? Đương nhiên rồi. Sao cơ?”

Không bỏ lỡ cơ hội, thanh tra Miura tung ra ngay con át chủ bài cất

giấu từ nãy, “Thủ phạm mà nạn nhân nhìn thấy là một cô gái mặc váy đỏ hở
ngực, cổ đeo viên đá màu xanh lục. Cô hiểu ý tôi chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.