PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 168

2

Ngồi trước bàn trang điểm, Hosho Reiko hằm hè nhìn vào gương, cô

đang tiêu tốn khoảng thời gian quý báu của buổi sáng cho một cuộc chiến vô
vọng. Tay trái Reiko cầm máy sấy, tay phải cầm lược. Một đám tóc nhỏ bất
trị trên đỉnh đầu cứ dựng ngược lên. Cô đã ấn, đã vuốt nhưng chúng vẫn cứ
hiên ngang đứng đó, nhất định không chịu nằm xuống. Mang tiếng là tóc
mình nhưng lại khó bảo chẳng kém gì tụi học sinh ở tuổi nổi loạn. Mệt mỏi
vì cuộc chiến vô ích, Reiko dùng lược gõ gõ vào gương, đúng lúc ấy, điện
thoại của cô đổ chuông.

“Vâng, tôi Hosho đây. Dạ, dinh thự Hanayagi… Vâng. Tôi sẽ tới ngay.”

Nói chuyện xong, Reiko ra lệnh cho người quản gia trung thành đang

đứng ngoài cửa, “Kageyama! Tôi phải đi ngay. Tôi không ăn sáng đâu, mau
chuẩn bị xe cho tôi. Mang cả áo vest và áo khoác nữa. À này, có cách nào để
sửa ngay chỗ tóc đang dựng ngược lên thế này không?”

Reiko nhanh chóng đi ra phía cửa như không muốn để phí một giây

nào. Đứng đợi cô là một anh chàng dong dỏng cao trong bộ vest tuxedo. Cặp
kính gọng bạc khá hợp với khuôn mặt khôi ngô, trí thức. Đó là Kageyama –
quản gia của gia đình Hosho. Kageyama khéo léo giúp Reiko mặc áo vest
đen rồi đưa cho cô chiếc áo khoác ngoài giản dị.

Như để hoàn thành nốt quy trình, Kageyama đưa cho Reiko một vật

hoàn toàn không hợp với hoàn cảnh, “Đây, mời tiểu thư”.

Một chiếc kéo to.

“…” Hóa ra đây là cách để sửa ngay chỗ tóc đang dựng ngược lên.

Reiko nhìn chiếc kéo rồi nhìn người quản gia. “Kageyama này, tóc tôi không
phải đống dây thừa đâu.”

Người quản gia mỉa mai nhìn Reiko rồi khúm núm giấu chiếc kéo ra

sau lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.